Hắn vạn lần không ngờ, chính Mục Cảnh Thước lại chọn thời điểm này bức vua thoái vị!
Càng không nghĩ đến, văn võ bá quan, hoàng cung thị vệ lại không ai nghe hắn!
Hạ Thiên Túng lui lại một bước, toàn bộ tinh thần suy sụp.
Mẫu hậu vừa mới mất, phụ hoàng bệnh không nhẹ, giang sơn vừa mới giao vào tay hắn, hắn liền vứt nó đi!
Hắn còn mặt mũi nào đối mặt phụ hoàng, đối mặt liệt tổ liệt tông, đối mặt bách tính Ly quốc!
“Lòng lang dạ thú, lòng lang dạ thú, từng kẻ các ngươi... Vậy mà liên thủ bức vua thoái vị!”
Hạ Thiên Túng thống khổ cười ha hả: “Hạ gia giang sơn phải đổi chủ sao?”
“Thái tử điện hạ, xin ngài bảo trọng, giao ngọc tỷ truyền quốc, thần sẽ thay ngài điều tra rõ tất cả.”
Mục Cảnh Thước tiến lên một bước, lần nữa ép sát.
“Ngươi mơ tưởng à!” Hạ Thiên Túng từ chối thẳng thắn.
“Mời thái tử điện hạ giao ngọc tỷ truyền quốc!”
Văn võ bá quan, hoàng cung thị vệ nhất tề hô to, bức bách Hạ Thiên Túng.
Hạ Thiên Túng lui lại một bước ngã nhào trên đất, hắn khiếp sợ nhìn những khuôn mặt quen thuộc lại xa lạ này mà đau lòng.
“Thái tử điện hạ, giao ra đây đi.” Mục Cảnh Thước cười nói.
Nhưng vào lúc này, một tiếng bánh xe lăn truyền đến, từ trong thiên môn cạnh long ỷ, Hạ Triều Ca đẩy Hạ Hạo Miểu đi tới.
Văn võ bá quan đều là khiếp sợ không thôi.
Mục Cảnh Thước nhíu mày lại, không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2076041/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.