Nháy mắt sau khi Hạ Triều Ca bắn phát súng đó, cả người vọt lên, nhào về phía Hề Minh Húc.
Ngựa của Hề Minh Húc bị sợ, phát ra một tiếng hý thật dài.
Cũng trong nháy mắt đó, Địch Phỉ Nhiên bóp cò súng trong tay.
“Đoàng” một tiếng, trực tiếp bắn lên người Hề Minh Húc.
Hề Minh Húc ôm Hạ Triều Ca đang nhào qua, hai người lăn xuống đất, xoay mấy vòng, tình hình nhất thời càng thêm hỗn loạn.
Hạ Triều Ca cực kì hoang mang, trước ngực nàng có một vết máu đỏ, Địch Phỉ Nhiên bắn trúng Hề Minh Húc!
Nàng vẫn không thể nào đỡ được, nàng vẫn thất thủ!
Sau khi hai người dừng, Hạ Triều Ca khiếp sợ kéo Hề Minh Húc qua, kiểm tra cẩn thận vết thương trên người hắn.
Hề Minh Húc quay người đè Hạ Triều Ca xuống, không cho nàng nhúc nhích.
“Ngươi có bị thương không?”
Hạ Triều Ca vừa dứt lời, một loạt tiếng mũi tên sắc bén đâm rách không khí truyền đến.
Hai người ngẩng đầu nhìn về phía trước, chỉ nghe Địch Phỉ Nhiên kêu thảm một tiếng, một mũi tên dài xuyên thấu trước ngực trái của hắn, bị bắn ngã xuống ngựa.
Càng quân hoàn toàn đại loạn, ngay sau đó, bọn chúng bắt đầu cuống quít rút lui.
Hạ Triều Ca quay đầu, kiểm tra vết thương củaHề Minh Húc, chỉ thấy trên cánh tay hắn máu chảy ồ ạt, cũng không có vết thương nào khác.
Nàng thở phào nhẹ nhõm một cái, cuối cùng cũng không có việc gì, quá nguy hiểm, may mà lệch.
Nàng thu hồi ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075975/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.