Đỉnh đầu Hạ Triều Ca bị một đạo sấm sét đánh xuống.
Nói như thế, cho tới nay, Hề Minh Húc đều giả vờ?
Làm bộ không biết nàng là ai, cho nàng uống rượu, còn “ngủ” nàng?
Phi phi phi, ngủ này không phải là “ngủ” thế đâu nha.
Hạ Triều Ca lúc này mới phát hiện thì ra Hề Minh Húc cố ý!
Hạ Triều Ca tức giận không thể nhịn, nàng thật sự muốn giơ tay lên mãnh liệt đánh Hề Minh Húc một cái, giống như đánh Đoạn Thiên Diễn, đánh đến thoải mái mới thôi.
Nhưng Hề Minh Húc cũng không phải là Đoạn Thiên Diễn, hắn một người bị thương tàn phế bệnh hoạn, thân là bác sĩ Hạ Triều Ca làm sao cũng không thể vi phạm đạo đức nghề nghiệp mà giết chết hắn nha.
Lỡ như sau khi Hề Minh Húc lành vất thương quay đầu tìm nàng tính sổ thì làm sao?
Nàng đánh không lại Hề Minh Húc đâu!
Đây mới là trọng điểm, nàng đánh không lại Hề Minh Húc, cho nên chỉ có thể nhịn.
Quân tử báo thù, mười năm không muộn.
Mối thù này, nàng ghi lại.
Dường như cảm giác được cảm xúc của Hạ Triều Ca, Hề Minh Húc lại nói: "Nàng nữ giả nam trang lẫn vào quân doanh là trọng tội, ta còn chưa thu thập nàng, nàng lại trách ta sao?"
Lòng Hạ Triều Ca hỏng bét, quả thực như vậy.
Nàng có lỗi trước, Hề Minh Húc muốn chơi nàng thế nào, nàng cũng chỉ có thể cắn răng nuốt vào bụng.
Hạ Triều Ca muốn khóc.
"Ta mới không trách" Hạ Triều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075957/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.