Sau khi quyết định xong, Thanh Long quân nhanh chóng tập kết, trong vòng một khắc đã hoàn tất chuẩn bị.
Trình Phi Dương dẫn đầu, Hạ Triều Ca theo sát phía sau, hai người cưỡi ngựa lớn đi trước, mang theo quân đội phía sau xuất phát.
Từ vị trí Thanh Long quân đến Huyền Vũ quân ước chừng một ngày đi đường, nếu như hết tốc lực tiến về phía trước, có thể giảm đến nửa ngày.
Lúc Hạ Triều Ca và Trình Phi Dương tiếp cận doanh trại tạm thời của Huyền Vũ quân, trời còn chưa tối.
Bọn họ dừng lại vách núi ở vách núi bên cạnh, phía dưới vách núi là một thảo nguyên mênh mông.
Hoàng hôn dần ngả về tây, trên mặt đất bao la, phủ xuống một tầng ráng đỏ.
Xa xa nhìn sang, vốn là doanh trại của Huyền Vũ quân bây giờ tan tác, thây phơi khắp nơi.
Còn có rất nhiều binh sĩ Càng quốc tuần tra ở đó, đang vận chuyển hỏa thiêu thi thể.
Mảnh đất rộng lớn phảng phất bị máu nhuộm đỏ thẫm, lặng lẽ hát một khúc bi ca sinh tử.
Đây là lần đầu tiên Hạ Triều Ca thấy được chiến trường tàn khốc, trong lòng nổi lên một cỗ bi thương khó diễn tả được.
“Đi thôi, trước lúc trời tối chúng ta phải kịp đến doanh trại tạm thời của Huyền Vũ.”
Giọng Trình Phi Dương rất trầm, lộ ra một cỗ bất đắc dĩ cùng bi thương.
“Bọn họ hài cốt chưa lạnh, đến nơi mai táng cũng không có, sao có thể thiêu một cái là xong?”
Hạ Triều Ca không phải chưa từng thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075939/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.