“Không đánh nữa, Đoàn huynh đệ võ công tinh diệu, chỉ là thiếu kinh nghiệm, vượt qua ta là việc sớm muộn thôi! Ta chịu thua!”
Trình Phi Dương vui vẻ trở về vị trí của mình.
“Đâu có đâu có, lâu chút nữa ta sẽ chịu không nổi nữa.”
Vẻ mặt Đoạn Thiên Diễn khiêm tốn, trong lòng đã sớm reo hò!
Hắn ở Bích Ba sơn trang, mấy sư huynh sư tỷ đều lợi hại hơn hắn, ngay cả Hạ Triều Ca tuổi tác không khác biệt mấy cũng đè đầu hắn!
Chuyện này khiến hắn nghẹn khuất đã lâu, lần này, rốt cục đến phiên hắn ngạo thị quần hùng!
Cảm giác kia, sướng ngây người!
Vẻ mặt Đoạn Thiên Diễn đắc ý trở lại vị trí ngồi, còn khoe khoang khiêu khích liếc Hạ Triều Ca một cái.
Hạ Triều Ca cười nhạo một tiếng, thấp giọng ghé vào tai hắn nói: “Thật sự coi mình là vô địch thiên hạ? Mấy ngày hôm trước đánh đệ kêu cha gọi mẹ quên rồi hả?”
Khuôn mặt Đoạn Thiên Diễn lập tức suy sụp.
“Nói cho đệ biết, có ta ở đây, đệ không phải đệ nhất ở Thanh Long quân.”
Đoạn Thiên Diễn cắn răng nghiến lợi nói: “Vậy sao ngươi không tự mình đi, để cho ta nổi bật làm gì!”
“Ta cho đệ đi, là lấy đệ làm vật tham chiếu. Bởi vậy ta biết, tới Trình Phi Dương cũng đánh không lại ta.”
Hạ Triều Ca cười mười phần gian xảo.
Đoạn Thiên Diễn nghe lời này liền tức điên, hắn vậy mà bị Hạ Triều Ca coi là đao kiếm!
Hỗn đản! Cái lão yêu bà vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075928/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.