Giản Chỉ Hề mắt lớn trừng mắt nhỏ với Vọng cả ngày cũng không có kết quả.
Rốt cục, màn đêm dần dần buông xuống, toàn bộ tiên giới rơi vào bóng tối tĩnh lặng.
Thừa dịp đêm khuya thanh vắng, Giản Chỉ Hề lại len lén chuồn ra khỏi Thiên Phủ Cung, cưỡi mây đạp gió đi về phía Thanh Khâu.
Hồ ly là động vật giảo hoạt nhất, cho nên Giản Chỉ Hề tin rằng, nàng không nghĩ ra biện pháp nhưng hồ ly nhất định có thể giải quyết giúp nàng.
Không bao lâu, Giản Chỉ Hề liền đi tới hậu viện quen thuộc của hồ ly.
Tên hồ ly này lại không có ở trong sân hù dọa nàng, nhưng trong phòng lại sáng đèn.
Giản Chỉ Hề lén lút đi đến dưới cửa sổ của hồ ly.
Lỡ như hồ ly đang ở trong phòng cùng vị mỹ nhân nào đó xuân tiêu một khắc, lúc này nàng tới chẳng phải phá hoại chuyện tốt của hắn sao?
Giản Chỉ Hề nghĩ như vậy, cảm giác mình mười phần tri kỷ, thế là lộ ra nửa cái đầu dưới cửa sổ, nhìn vào trong quan sát tình huống một chút.
Chỉ thấy ngọn đèn dầu bên trong gian phòng của hồ ly sáng, màn bên giường hắn buông xuống!
Cái này có nghĩa là, rất có thể hồ ly đang ở trên giường tiến hành loại vận động nào đó.
Giản Chỉ Hề nín thở, đôi mắt nỗ lực nhìn về phía giường.
Có thể làm hồ ly coi trọng, nhất định là một cô nương cực kì xinh đẹp nhỉ?
Giản Chỉ Hề yên lặng thở dài, cái tên hồ ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075893/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.