Xưa nay đại chiến ba trăm hiệp với Tư Mệnh, rốt cuộc hắn cũng thắng được một trận này.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, trời đã sáng choang, phía đông lấp loáng những tia sáng mặt trời mới mọc.
Mọi khi lúc này Nam Cực Trường Sinh Đại Đế đã đến rồi.
Nhưng bây giờ, của phòng của lão nhân gia còn chả có động tĩnh, Giản Chỉ Hề chỉ có thể nhẫn nại chờ đợi.
Thời gian càng trôi qua từng giây, Giản Chỉ Hề càng ngày càng nóng ruột, ánh mặt trời đã trải khắp nơi nơi, tất cả mọi người đều đã dậy, nhưng ông ta vẫn không có một chút động tĩnh gì!
Giản Chỉ Hề thở dài một hơi, nàng đã tạo cái nghiệt gì, việc gì cũng không thuận lợi.
Người không may mắn, tới uống nước lã cũng bị dính răng.
Thời gian lại qua một lúc, trong Nam Cực Trường Sinh Cung bắt đầu có người đi lại.
Giản Chỉ Hề tận lực đứng trong một góc nhỏ, làm mình trở thành không khí.
Nhưng chuyện khó khăn nhất trên trời dưới dất không phải là trốn hồng thủy mãnh thú, mà là vô số kẻ hứng thú bát quái.
Đặc biệt là mấy vị tiên nữ cả ngày rảnh rỗi sinh nông nỗi.
“Ồ, đây không phải là Tư Mệnh sao? Sao mới sáng sớm đã tới đây rồi?”
Giản Chỉ Hề đen mặt, nàng cúi đầu, im lặng không lên tiếng.
“Đại khái là quá kích động hả? Mặt dày mày dạn, thật vất vả mới có thể ngồi cùng hàng với Thương Lăng Thượng Thần, làm sao mà ngủ cho được! Nhìn kìa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/2075884/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.