Trong mắt hắn lóe lên một tia kinh ngạc, một tia nghi hoặc, nhưng chỉ trong nháy mắt, lập tức biến mất trong đôi mắt tối tắm thâm thúy kia.
Nhanh đến mức Giản Chỉ Hề không bắt kịp.
Nam nhân này ưu tú như vậy, Giản Chỉ Hề cảm thấy người này vừa nãy nhất định là bị nàng không báo trước chụp một phát, làm cho ngu người, quên luôn phản kháng.
Nếu không nàng cũng sẽ không thuận lợi như vậy, hoàn mỹ hoàn thành cái động tác kabe-don này.
Đương nhiên, lúc phát hiện chân tướng, Giản Chỉ Hề cũng ngu người luôn rồi.
Kết quả là hai kẻ ngu người cứ đứng nhìn nhau như vậy một hồi.
“Ách, vị tiên quân này, chúng ta vừa phát sinh chút hiểu lầm.” Giản Chỉ Hề cười gượng ép, còn có chút khó coi.
Nàng thề, bất luận sau này Vọng Thư đe dọa hay dụ dỗ cỡ nào, nàng tuyệt đối cũng sẽ không sẽ giúp nàng ta làm loại chuyện này nữa.
“Hiểu lầm, hiểu lầm gì?”
Giọng nói của vị tiên quân kia rất có từ tính, vào tai Giản Chỉ Hề, chính là “trai THẲNG”!
“Thật ra, vừa rồi ta đang nói đùa với bằng hữu đi theo là Vọng Thư Thần Nữ, nàng...”
Giản Chỉ Hề vừa quay đầu lại, phát hiện Vọng Thư đã biến mất, soi hết một vòng, tại lối ra của hoa viên, thấy được một bóng lưng hốt hoảng đào tẩu, trong nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.
Giản Chỉ Hề nuốt vài ngụm nước miếng, không phải lần đầu tiên nàng bị hố, nhưng là lần đầu tiên nàng bị hố như thế này.
Nàng thề, sau khi trở về nhất định sẽ bẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-thuong-than-bang-lanh/130324/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.