Tiểu Hy giam mình cả ngày trên phòng không dám đi đâu, nhìn khuôn mặt của mình trong gương cô sầu đến não ruột, bây giờ cô mà đi xuống dưới Triệu Tử Hiên lại cười cô cho xem nhưng mà cô đói quá, đói đến vật vã ra rồi.
Mười giờ tối, ánh sáng từ phòng khách phản chiếu ra khoảnh sân dưới kia đã tắt, Tiểu Hy rời khỏi ban công thực hiện phi vụ trộm lương thực trong chính ngôi nhà của mình.
Tiểu Hy phủ chăn lên đầu lén la lén lút như ăn trộm nấp góc này, trốn chỗ kia lần mò đường đi trong bóng tối.
Phòng của Triệu Tử Hiên ở tầng 3, phòng của thím Chu và những người làm khác gần nhà bếp, cô ở giữa nếu không cẩn thận sẽ bị họ phát hiện và sau đó họ chắc chắn sẽ cười vào mặt cô. Bệnh nghề nghiệp nổi lên, Tiểu Hy liếc ngang liếc dọc nhón chân đi xuống cầu thang.
Gần tới rồi, chỉ một chút nữa thôi.
Phòng bếp tối thui y như dạ dày của Tiểu Hy bây giờ, cô rón ra rón rén mở đèn pin điện thoại tìm nồi cơm nhưng kì diệu thay, đáy nồi chống trơn, một hạt cơm cũng không còn, có phải là muốn cô chết đói mới chịu không?
Tiểu Hy nhẹ lau lệ cho cái dạ dày của mình rồi mở tủ lạnh.
"Bụp."
"Áaaa…"
"Mới hơn 10 giờ mà trộm đã hoành hành, trộm gì không trộm lại trộm đồ ăn trong tủ lạnh."
Triệu Tử Hiên một quyền hạ gục tên ăn trộm, anh phủi tay mở công tắc đèn. Phòng bếp sáng trưng, anh quay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-ong-xa-bang-thuc-luc/2804740/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.