Chương trước
Chương sau
Tiểu Hy nói xong còn nháy mắt với Đàm Tuyết Hạ một cái rồi dựa vào người Triệu Tử Hiên giương cao ánh mắt của người thắng cuộc nhìn cô ta.

Thím Chu ở trong vừa cắn hạt dưa vừa xem kịch, không ngờ kỹ năng lọc trà ra bã của mợ chủ lại cao siêu đến như vậy.

Triệu Tử Hiên ngồi yên không nói gì làm Đàm Tuyết Hạ tức đến mức lông mày dựng đứng, cô nhớ trước đây Trương Tiểu Hy luộm thuộm nhu nhược, sao bây giờ biểu cảm lẫn lời nói đều gắn thêm dao bén vào vậy?

Đàm Tuyết Hạ thu ánh mắt đố kị đáp lại Trương Tiểu Hy: "Thấy anh chị hạnh như vậy em rất mừng nhưng mà chắc em phải mượn anh Tử Hiên một lúc, ba của em có dặn dò riêng với anh ấy."

Yêu tinh, đúng là yêu tinh, mượn chồng người khác mà còn đắc ý như vậy, đúng là trẻ người non dạ chưa biết trời cao đất dày là gì mà. Tiểu Hy còn chưa kịp chặt cô ta thêm vài câu thì Triệu Tử Hiên đã chặn lời trước.

"Vậy chúng ta ra vườn nói chuyện đi." Nói xong đứng lên đi trước, Đàm Tuyết Hạ nhếch môi cười cầm túi nhẹ gật đầu với Tiểu Hy rồi đi theo sau.

Tiểu Hy trừng mắt đứng bật dậy đi vào bếp lấy một cái chảo chống dính, cô tung lên không trung mấy lần thử độ chắc tay của nó rồi hừng hực khí thế bước đi, thím Chu hoảng loạn ôm cô lại.

"Mợ chủ, mợ chủ bình tĩnh, đối với loại trà matcha cao cấp này chúng ta phải dùng khổ nhục kế, cứng quá chúng ta sẽ thua đó."

Cũng đúng, Tiểu Hy buông chảo, cướp nắm hạt dưa của thím Chu rồi đi lên tầng ba. Cô đứng bên cửa sổ nhìn hai người bên dưới cười cười nói nói, rất may kính cửa sổ có độ dày chắc chắn nếu không đã bị cô đập nát rồi. Nói cái gì mà lâu như vậy không biết?

*

Đàm Tuyết Hạ đưa cho Triệu Tử Hiên một phong bì còn nguyên dấu niêm phong rồi nhỏ giọng.



"Nhiệm vụ lần này rất nguy hiểm, ba dặn dò anh phải hết sức cẩn thận, còn nói để bọn chúng không nghi ngờ anh có thể giả vờ hẹn hò với em để bọn chúng tưởng rằng anh thật sự là một tay chơi chính hiệu."

Đàm Tuyết Hạ là con gái cưng của cục trưởng cục cảnh sát Đàm Vị Thanh, lần trước cô bị người ta bắt cóc tống tiền cũng là nhờ Triệu Tử Hiên phân tích kỹ càng, biết được bọn bắt cóc giấu cô ở đâu nên mới thoát được. Cô đã yêu anh từ trước, cộng với chuyện lần này cô càng yêu anh hơn.

Triệu Tử Hiên nhận lấy phong bì, khuôn mặt lạnh tanh như băng ở nam cực.

''Phiền em nhắn lại với cục trưởng anh sẽ cẩn thận và sẽ hoàn thành nhiệm vụ được giao, còn chuyện giả vờ hẹn hò gì đó thì không cần đâu, nếu em đến đây thường xuyên anh không đảm bảo lần sau em sẽ nguyên vẹn để trở về nhà."

Nói rồi đứng lên đi vào trong nhà, Đàm Tuyết Hạ không hiểu lời này của Triệu Tử Hiên là có ý gì, muốn hỏi nhưng anh đã đi được nửa đường rồi, thôi thì để hôm khác vậy.

Triệu Tử Hiên đi vào trong thấy cái chảo chống dính rơi ở giữa nhà, thím Chu nhanh chóng nhặt lên làm hành động tung chảo giống Tiểu Hy vừa nãy thuật lại cho anh xem. Triệu Tử Hiên bước lên lầu vừa đi vừa huýt sáo, xem như Đàm Tuyết Hạ vừa thoát khỏi một kiếp nạn đi.

Tiểu Hy nằm dài trên giường thấy Triệu Tử Hiên bước vào phòng liền lườm anh một cái, Triệu Tử Hiên không nhìn cô đem phong bì của Đàm Tuyết Hạ đưa bỏ vào két sắt rồi khóa lại.

Tiểu Hy bặm môi, trán nhăn lại còn một nhúm, không biết Đàm hồ ly đó đưa cái gì cho anh ấy mà phải giấu kỹ như vậy?

Triệu Tử Hiên bước tới trước mặt Tiểu Hy không khách khí kéo cô xuống giường: "Về phòng của cô đi, cấm cô lai vãng tới phòng của tôi nữa."

Tiểu Hy trợn mắt rút tay nằm ườn trên giường thành hình chữ đại: "Bị cáo Triệu Tử Hiên, anh phải thành thật khai báo, anh còn bao nhiêu con mèo ở ngoài nữa?"



Triệu Tử Hiên nhíu mày, khuôn mặt của Trương Tiểu Hy lúc này giống y như một cái bánh bao hấp đang nghi ngút khói, bây giờ chạm vào chắc chắn sẽ bỏng tay.

Anh quay lại bàn làm việc vắt chéo chân cực kì thư thả đưa năm ngón tay thon dài ra đếm đếm rồi chốt hạ một câu.

"Với vẻ ngoài anh tuấn trời cho này của tôi thì có lẽ mỹ nhân xếp dài mấy cây số còn chưa hết, cô có đánh hụt hơi cũng không đấu lại đâu, nói không chừng cô còn bị họ lấy thịt đè người nữa đó. Vậy nên tốt nhất là kí đơn ly hôn đi."

Nói xong lấy tờ đơn ly hôn trong ngăn kéo đập bẹp lên bàn.

Tiểu Hy bĩu môi khinh bỉ: "Anh còn không biết vợ mình có đai đen à, khoe khoang với ai chứ, mấy con yêu tinh đó chỉ cần em búng một phát là bay, nói không chừng anh còn phải nấp sau lưng để em bảo vệ nữa đó."

Tiểu Hy kéo chăn nghiêng người nằm ngủ, Triệu Tử Hiên đào hoa như vậy xem ra tháng ngày sau này của cô sẽ rất vất vả cho mà xem.

Triệu Tử Hiên nhìn con sâu cầm tinh con rắn kia đã ngủ say rồi mới tới két sắt mở phong bì ra xem. Bên trong là một gói ma tuý kèm theo hướng dẫn sử dụng. Triệu Tử Hiên nhăn trán, cục trưởng cũng tỉ mỉ quá rồi, hắn sử dụng cái này làm gì chứ.

Triệu Tử Hiên đi ra ngoài lấy điện thoại gọi cho Hàn Đăng Kỳ, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy, có thể nghe thấy bên cạnh hắn có không ít mỹ nữ.

"Nghe đây anh bạn, sao rồi đã suy nghĩ kỹ chưa? Lão đại nói rất có hứng thú với cậu, hợp tác với bọn này chỉ có lời chứ không có lỗ."

Triệu Tử Hiên nhếch môi cười xoay xoay lon bia trong tay: "Ngày mai cậu tới đây đi." Rồi cúp máy.

Triệu Tử Hiên uống cạn lon bia rồi trở về phòng, nhìn Trương Tiểu Hy chiếm hơn nửa cái giường, anh cởi áo leo lên giường ôm lấy cô hít hít một hơi, cảm thấy thật thơm... Ừm... Thơm mùi bánh bao hấp, rồi nhắm mắt ngủ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.