Khi hai đôi môi đã tê rần vị mặn nồng của hương tình yêu giăng đầy hai quả tim nóng hổi... Mới ngập ngừng từ tốn rời nhau ra, Triệu Tử Hiên sờ nhẹ cánh môi mềm đã hơi sưng đỏ của Tiểu Hy mà lòng đầy quyến luyến, anh nhẹ cười, nụ cười ấm áp xua đi cái lạnh rét tê tái thịt da.
"Tiểu Hy, phá xong vụ án này chúng ta có em bé đi." Một em bé giống em, lanh lợi hoạt bát, bám theo anh cả ngày không chịu tách ra, nghĩ tới thôi cũng thấy hạnh phúc.
Tiểu Hy cười khúc khích véo vào bắp tay anh vờ hờn dỗi: "Đã thành ra thế này rồi còn muốn có em bé, anh đúng là hết thuốc chữa."
Cô kéo tay đứng lên dựa vào mình nhẹ giọng: "Đi tìm nơi qua đêm trước đã, đợi vết thương của anh lành rồi em sẽ sinh cho anh một đám nhóc, để anh bận bịu cả ngày không còn thời gian đi phá án nữa."
Triệu Tử Hiên bật cười nghiêng đầu hôn vào gò má của Tiểu Hy, người con gái này lúc nào cũng khiến người ta vui vẻ.
Hai người dìu nhau đi dưới ánh đèn đường, dựa sát vào nhau chia cho đối phương chút hơi ấm. Đi một quãng xa mới trông thấy một ngôi nhà gỗ nhỏ dưới chân đồi. Tiểu Hy mừng rỡ ôm chắc thắt lưng của Triệu Tử Hiên bước nhanh đến.
Cô còn tưởng sẽ không tìm được chỗ trú chân, đã định bỏ cuộc thì "vớ được cái chiếc ô giữa cơn mưa tầm tã." Còn chưa đưa tay lên gõ cửa thì cánh cửa đã mở ra, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-ong-xa-bang-thuc-luc/2804625/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.