Phía trên còn nổi gân xanh, nóng hầm hập tràn ngập tính công kích.
Đường Nguyện khó khăn dời ánh mắt đi, cắn môi nửa ngày cũng không chịu mở miệng.
Đột nhiên Hứa Tứ lại gần cô, giây tiếp theo cô bị ôm vào trong ngực.
“Hứa Tứ, tôi không muốn nữa.”
Cảm giác đau rát của lần đầu phá thân vẫn còn âm ỉ.
“Đừng nghĩ nhiều, tôi chỉ đưa em đi tắm thôi."
Anh ôm Đường Nguyện vào phòng tắm.
Trong phòng tắm của gian phòng này không có bồn tắm lớn, thường tắm rửa bằng vòi hoa sen, Hứa Tứ suy nghĩ giây lát rồi đặt Đường Nguyện ngồi trên nắp bồn cầu.
“Tôi đi lấy cái ghế cho em.”
“Không cần phiền phức vậy đâu, cũng không phải tôi không đứng được.”
Cô thử đứng dậy, thế nhưng đôi chân đã mềm nhũn, suýt nữa thì ngã ngồi.
Đường Nguyện vội vàng đưa tay vịn lấy vách tường mới không ngã ngồi dưới đất gây ra chuyện cười.
Hứa Tứ đứng ở cạnh cửa, nghiêng đầu nhìn về phía cô: “Bây giờ muốn lấy ghế chưa?"
Đường Nguyện khẽ cắn môi: “Không cần!”
Cô từ trước đến nay vẫn thích cậy mạnh, tính khí cũng nổi tiếng là bướng bỉnh.
Thấy cô cố chấp như thế, Hứa Tứ cũng chỉ có thể bất lực lắc đầu.
Anh đi tới, ôm cô vào lòng rồi mở vòi hoa sen.
“Không có sức thì có thể dựa vào người tôi.”
Đường Nguyện hừ nhẹ một tiếng, nhưng cũng yên tâm thả lỏng tựa người vào lồng ngực Hứa Tứ.
Anh vốn dĩ đã cao hơn cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652814/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.