"Muốn uống trà giải rượu sao? Ai say vậy?"
Mộc Tử Dương tò mò nhìn qua.
"Chị San San, chị uống rượu à?”
“Không phải tôi, là cảnh sát Hứa.”
Mộc Tử Dương nhìn bóng lưng Đường Nguyện đỡ Hứa Tứ rời đi, như có điều suy nghĩ: "Vậy còn cần đưa trà giải rượu cho bọn họ không?"
“Đương nhiên là không cần rồi.”
Đây là một cơ hội tốt, cô ấy đã ăn được thịt thì tuyệt đối không thể trở thành chướng ngại vật trên con đường chị em ăn thịt được.
“Hứa Tứ, anh vẫn ổn chứ, có chóng mặt muốn ói không?"
Đường Nguyện quẹt thẻ vào phòng, đỡ Hứa Tứ đi vào.
“Anh có nôn không, có muốn tôi đỡ anh đi toilet không?"
Cô bận trước bận sau, dùng khăn ướt lau mặt cho anh.
Hứa Tứ ngồi ở bên giường cúi đầu, ánh mắt có chút tan rã.
“Hứa Tứ, lúc anh say có vẻ rất ngoan, so với bình thường đáng yêu hơn nhiều.”
Hứa Tứ bình thường mặt lúc nào cũng nghiêm, cấm dục lại xa cách người khác ngàn dặm.
Bây giờ ánh mắt anh lờ đờ, biểu cảm ngơ ngác, dáng vẻ ngoan ngoãn dễ cưng, hai má ửng đỏ hệt như vừa đánh phấn hồng.
Lần trước lúc anh sốt nhẹ cũng là dáng vẻ này.
Vô tình lại nhớ đến chuyện lần trước, lỗ tai Đường Nguyện không khỏi nóng lên.
Cô ném chiếc khăn trong tay vào lại bồn rửa tay, có chút không được tự nhiên ngồi ở trên sô pha.
“Một lát nữa Tô San sẽ mang trà giải rượu tới, nếu anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652812/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.