Đường Nguyện ý vị sâu xa nhìn thoáng qua Hứa Tứ, khóe miệng lộ ra nụ cười yếu ớt.
Phát giác Đường Nguyện đang nhìn mình, lồng ngực Hứa Tứ trở nên khô nóng, anh phải nuốt một ngụm nước bọt mới đè nén được sự nóng nảy trong cơ thể.
“Em tới tìm tôi có chuyện gì không?”
Có chuyện gì không?
Đường Nguyện cúi đầu nhìn thoáng qua hòm thuốc, lặng lẽ chuyển ra sau lưng mình.
“Không có gì, hẹn người khác ăn cơm nên tiện đường tới thăm anh thôi.”
Hứa Tứ khẽ nhướng mày, anh ngẩng đầu nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của Đường Nguyện, dáng vẻ muốn nói lại thôi.
"Được rồi, tôi đi trước đây."
“Bác sĩ Đường, tôi tiễn cô nhé.”
Trương Phàm nhiệt tình đưa Đường Nguyện ra khỏi cục cảnh sát, cũng được như ý nguyện thêm Wechat của Đường Nguyện.
Nhìn ảnh đại diện hoạt hình mèo đen kia, Trương Phàm vui vẻ ra mặt.
Hứa Tứ đi ngang qua liếc mắt nhìn, vẻ mặt có chút kỳ lạ.
“Đội trưởng Hứa!” Trương Phàm cất vội điện thoại di động, đối diện với vẻ mặt âm trầm của Hứa Tứ mà da đầu tê dại.
Gần đây tâm trạng sếp không được tốt sao? Sao cứ bày ra bộ mặt thối khiến cho người ta nhìn thấy mà kinh hãi thế.
“Thích Đường Nguyện sao?”
“Này? Đội, đội trưởng Hứa,”
Trương Phàm dở khóc dở cười.
Mặc dù anh ta là một người đàn ông trưởng thành, nhưng nếu tâm ý của mình bị công khai cho mọi người biết thì vẫn sẽ có chút thẹn thùng.
“Không thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652804/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.