Nhận được điện thoại của Đường Nguyện, nửa giờ sau Hứa Tứ chạy tới.
Lúc này, Đường Nguyện đang tựa vào Ian can ven đường, chân trần gặm bánh bao thịt.
"Cảnh sát Hứa, buổi sáng tốt lành." Cô nhiệt tình vẫy tay với Hứa Tứ.
Gió mơn man gò má của Đường Nguyện, mái tóc dài nhẹ nhàng đong đưa, trong tầng mây xa xa lộ ra vài tia ánh nắng mặt trời, thật sự ấm áp.
Mà Đường Nguyện trước mắt lại sáng sủa xinh đẹp.
"Có chuyện gì vậy?"
"Cảnh sát Hứa, gót giày của tôi kẹt trên cống thoát nước không rút ra được."
"Đây là chuyện lớn mà em nói sao?" Hứa Tứ nhíu mày, ánh mắt sắc bén như lưỡi dao.
"Chẳng lẽ không tính?" Cô nhếch môi cười duyên, mặt mày cong cong như một tiểu hồ ly làm chuyện xấu.
Vẻ mặt Hứa Tứ trầm xuống, xoay người bước nhanh rời đi.
"Này, cảnh sát Hứa, sao anh có thể thấy chết mà không cứu chứ, Hứa Tứ!" Cô vừa giận vừa gấp, nhìn người đàn ông sải bước rời đi.
Khốn kiếp, thật không có phong độ.
Đường Nguyện cắn môi, vừa định ngồi xổm xuống, cánh tay đã bị người khác kéo lên.
Là Hứa Tứ.
"Đứng yên đó."
Hóa ra anh không đi mà là đi mượn cái kéo rồi quay về.
"Hứa Tứ, đừng nói anh muốn cắt đứt gót giày của tôi đấy chứ, đôi giày này của tôi rất đắt, mới mua đấy."
khuôn mặt cường tráng không chút biểu cảm.
"Em im đi."
Nói xong, Hứa Tứ cúi đầu cắm kéo nhọn vào khe hở, sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-doi-truong-hua/3652797/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.