Lục Dĩ Tường đưa Bạch Nhã Băng đến một cửa hàng nổi tiếng, hai người vừa tiến vào bên trong thì đã nhìn thấy bên trong cửa hàng tràn ngập váy dạ hội và vest nam, nhân viên đứng thành hai hàng chào đón hai người.
Từ phía cầu thang, một chàng trai với vẻ ngoài vô cùng lãng tử, tóc màu vàng, mắt xanh, mặc một bộ vest trắng bước xuống khiến cho các cô gái ở đấy ngẩn ngơ, hút hồn không lối thoát.
Lục Dĩ Tường hừ lạnh một tiếng quay sang để ý đến vẻ mặt của Bạch Nhã Băng, sợ rằng cô cũng bị cái vẻ đẹp lãng tử kia hút hồn, anh chỉ thấy Bạch Nhã Băng nhếch môi cười nhạt một tiếng, hai tay khoanh lại, dáng vẻ điềm tĩnh, phun ra một câu khá là buồn cười:
"Lúc nào cũng xuất hiện như một con công, lòe loẹt chết đi được."
Chàng trai ngoại quốc kia trừng mắt bước nhanh xuống đứng trước mặt của cô, vẻ mặt giận dỗi hỏi cô:"Nhã Băng! Em khen anh một câu sẽ chết sao?"
Chàng trai ấy quay sang nhìn Lục Dĩ Tường, đôi mắt hơi híp lại quan sát qua một lượt, thầm đánh giá, đầu gật gù tán thưởng quả nhiên người đàn ông có thể đứng cạnh Bạch Nhã Băng không tầm thường chút nào, cả người tỏa ra khí khái bất phàm, đôi mắt anh khẽ liếc nhìn Bạch Nhã Băng, giọng nói ngân dài hỏi cô:
"Nhã Băng! Người này là...bạn trai em sao...?"
Lục Dĩ Tường khoác tay qua vai của Bạch Nhã Băng, tỏ vẻ lạnh lùng, đôi mắt nhìn chằm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-ba-xa-hac-dao/2171393/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.