Sở cảnh sát
Lưu Phàn Tâm đưa cho Bạch Nhã Băng và Lục Dĩ Tường một tấm ảnh, đó là hình ảnh được cắt ra từ camera quay kẻ gián điệp kia, Bạch Nhã Băng cùng Lục Dĩ Tường chăm chú quan sát hình xăm trên tay hắn, Lục Dĩ Tường khẽ cau mày lên tiếng:
"Chú thật sự chắc chắn rằng người này là cảnh sát ở đây chứ không phải là người ngoài giả dạng vào?"
Lưu Nghiêm gật đầu khẳng định:"Chắc chắn! Bởi vì nếu là người ngoài thì cảnh sát trực lúc đấy sẽ không cho vào, mỗi một người ra vào đều kiểm tra rất chặt chẽ, khả năng trà trộn vào rất thấp."
Trần Tử Vân mua một chút đồ ăn mang về cho mọi người, vừa đi vào anh va phải một cảnh sát khác, túi đồ ăn bị rơi xuống, người cảnh sát kia vội ngồi xuống nhặt lên, liên tục nói xin lỗi:"Xin lỗi! Xin lỗi! Thật sự xin lỗi."
Trần Tử Vân cũng ngồi xuống nhặt, cầm túi đồ ăn đứng lên, mỉm cười thân thiện, lắc đầu nói:"Không có gì đâu…" Trần Tử Vân đột nhiên im lặng, không nói tiếp nữa, đôi mắt cứ nhìn chăm chăm vào hình xăm trên tay của vị cảnh sát ấy.
Người cảnh sát đó nhận ra được ánh mắt của Trần Tử Vân đang nhìn hình xăm trên tay của mình, anh ta liền che lại nhanh chóng rời đi. Trần Tử Vân hớt hãi, chạy nhanh vào trong phòng, thở gấp nói:
"Tôi đã tìm được kẻ nội gián đó rồi, hắn ta hình như đã biết tôi nhận ra rồi…"
"Vậy cậu còn đứng đó làm gì? Mau đuổi theo." Lưu Phàn Tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-do-ba-xa-hac-dao/2171368/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.