Bạch Huyền Nghị liếc mắt nhìn Lục Dĩ Tường thấy Lục Dĩ Tường đang lườm lườm mình, anh nhếch môi cười đắc ý nói: "Anh vẫn còn cay cú à? Bây giờ cho dù anh có cay cú, tức tối như thế nào đi chăng nữa thì anh cũng không thể làm được gì bởi vì mọi chuyện đã xong xuôi êm đẹp hết rồi."
Lục Dĩ Tường mím môi, gật gù nhìn Bạch Huyền Nghị với cặp mắt hình viên đạn:"Được, em hay rồi, tung chiêu không ai đỡ kịp, rất hay."
Lục Trân Trân đánh vào vai Bạch Huyền Nghị cất giọng:"Anh đừng có mà chọc anh ấy nữa, anh mà chọc anh của em nữa là em đánh anh đó."
Bạch Nhã Băng giữ Lục Trân Trân lại, vội lên tiếng:"Trân Trân! Em hãy bình tĩnh lại đi, em đang mang thai đừng kích động."
Alex kéo Bạch Huyền Nghị sang một bên khẽ nói:"A Nghị! Tôi thấy cuộc sống hôn nhân sau này của cậu....rất tốt đẹp, chúc mừng cậu đã lấy được một người vợ như sư tử, sau này nhớ bảo trọng."
Lục Trân Trân đứng ở sau lưng hai người từ lúc nào không hay, cô nheo mắt mím môi véo tai Bạch Huyền Nghị, nghiến răng nói: "Anh hay thật đó dám ở đây cùng Alex nói xấu em."
"Oan quá, anh không có anh làm sao dám nói xấu em được chứ." Bạch Huyền Nghị ôm tai của mình, mặt nhăn mày nhó giải thích rồi dìu cô ngồi xuống ghế, cười hì hì:"Trân Trân! Chắc em đói rồi để anh đi lấy chút đồ ăn cho em ăn nha."
Lục Trân Trân thấy anh vội vã chạy đi lấy đồ ăn mà không nhịn được bật cười, cô cảm thấy mình thật may mắn khi lấy được một người chồng tốt như anh. Trước khi gặp anh cô còn nghĩ sau này có khi nào mình lấy phải một người chồng không chiều chuộng yêu thương mình như anh hai không nhưng đến khi gặp anh thì cô biết mình đã chọn đúng người rồi.
Lê Ngọc Quân khẽ cười, lắc đầu lên tiếng:" y da~ Hai người các con đã kết hôn rồi cũng sắp làm cha làm mẹ rồi sao mà vẫn như trẻ con vậy?"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]