Phương Thần gật gù đồng ý với lời nói này của Lục Dĩ Tường quả thật các anh không phải là người nhiều chuyện hay đi hóng chuyện của người khác nhưng đây là chuyện của bạn thân mình không hóng chuyện không được: "Cậu nói đúng, bọn này quả thật không phải là kiểu người hay hóng chuyện nhưng cậu nên nhớ cậu là anh em tốt của bọn này nên chuyện của cậu, bọn tôi phải hóng."
"Được rồi! Để tôi nói cho các cậu nghe, thật ra người chủ động muốn đi đăng ký kết hôn chính là Tiểu Băng, hôm đó cô ấy đến Lục thị bảo rằng tôi hãy cùng cô ấy đi đăng ký kết hôn." Lục Dĩ Tường cũng không có chuyện gì cần phải che giấu anh em của mình cả, anh thẳng thắn nói cho mọi người.
"Cô ấy là người chủ động?" Bốn người các anh kinh ngạc, khó tin không hẹn đồng loạt cất giọng thốt lên với ánh mắt đầy nghi hoặc nhìn Lục Dĩ Tường.
Lục Dĩ Tường gật đầu khẳng định chắc nịt với bọn họ:"Ông của cô ấy giả bệnh rồi lừa bảo cô ấy phải hứa là tìm người kết hôn sau khi cô ấy phát hiện thì ông ấy đã ghi âm lại rồi. Tiểu Băng kết hôn với tôi một phần là vì lời hứa, một phần là vì không muốn ông của mình phiền lòng nữa."
Bạch Nhã Băng cao lãnh bước vào trong, Hoàng Việt cùng Jack đi theo sau mỗi người cầm hai hộp quà, vào trong thấy Bạch An Lương đang ngồi xem phim cùng La Tố Chi và Bạch Lan Minh, cô nhếch một bên khóe môi từ từ đi đến gần, Bạch Lan Minh nhìn thấy cô sắc mặt liền thay đổi cất tiếng hỏi: "Chị đến đây để tìm ông sao? Ông không có ở đây ông đi đánh cờ, trò chuyện rồi đến giờ vẫn chưa về."
Bạch An Lương bỗng dâng lên một cảm giác chẳng lành, nghiêm mặt nhìn Bạch Nhã Băng, đợi chờ câu nói tiếp theo của cô, Bạch Nhã Băng ra hiệu cho Hoàng Việt cùng Jack, hai người các anh hiểu ý liền cầm bốn hộp quà đặt lên bàn. Cô ngồi xuống lưng tựa vào ghế, vắt chéo chân, ngước ngước mặt nói: "Bốn món quà này là tôi đặc biệt tặng cho ông, ông hãy mở ra xem thử đi."
Bạch An Lương nuốt một ngụm nước bọt, từ từ mở hộp quà đang ở trước mặt của mình, vừa mở ra ông hoảng hốt, kinh sợ ngã ra phía sau, mặt trắng bệch khi thấy bàn tay đầy máu me trong đó. La Tố Chi cùng Bạch Lan Minh vừa nhìn thấy đã tái mặt hét thất thanh trong sự hoảng sợ.
Bạch Nhã Băng cười lạnh một tiếng, hai tay khoanh lại cất giọng đều đều không một chút cảm xúc:"Sao lại hoảng sợ quá vậy? Mới có một món thôi mà ông đã như thế, còn ba món quà nữa kìa ông hãy mau mở nó ra đi."
Giọng nói của Bạch Nhã Băng như một lời ra lệnh khiến cho Bạch An Lương không dám không nghe, ông ngồi dậy run rẩy mở hộp thứ hai ra, vừa mở ra ông đã hất nắp hộp bay đi nhắm chặt đôi mắt không dám nhìn đôi mắt vừa mới bị móc ra. Bạch Lan Minh run bần bật, cố gắng dùng hết bình sinh đứng phắt dậy chỉ thẳng vào mặt của cô mà lớn tiếng nói: "Bạch Nhã Băng! Chị quá đáng rồi đó, chị dọa gia đình tôi đủ chưa hả? Tôi đã biết chị lạnh lùng, vô tình như thế nào rồi nhưng hôm nay tôi mới biết chị là một con người độc ác như vậy."
Bạch Nhã Băng vẫn dửng dưng từ ngoài nhìn vào có lẽ thấy cô không để ý đến Bạch Lan Minh nhưng thật chất gương mặt của cô đã trở nên lạnh toát, trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết:"Nếu như ông đã không đủ can đảm mở hai hộp còn lại thì tôi sẽ mở giúp ông."
Jack và Hoàng Việt bước đến mở hai hộp còn lại, thấy lưỡi cùng đôi tai đầy máu me kia Bạch Lan Minh đã sợ đến mất mật, mặt cắt không còn giọt máu, loạng choạng ngã xuống ghế.
"Bạch An Lương! Đây chỉ là lời cảnh cáo của tôi mà thôi nếu như ông còn dám động đến tôi thì những thứ đặt trước mặt của ông không phải là của người khác mà là của ông đấy. Nhớ rõ cho tôi!" Bạch Nhã Băng đứng dậy, cả người tỏa ra khí thế bức người, đôi mắt trợn lên, lời nói đầy sự độc ác, vô tình, cô chính là muốn cho Bạch An Lương biết những lời nói của mình không phải chỉ là một lời cảnh cáo đơn thuần mà là cô nói thì cô sẽ làm, không gì là không thể.
Trước khi rời đi, Bạch Nhã Băng còn không quên cảnh cáo Bạch Lan Minh: "Bạch Lan Minh! Cô nghe cho rõ đây, Bạch Nhã Băng tôi ghét nhất là ai chỉ tay vào mặt của mình nên tốt nhất cô đừng làm lại lần hai nếu không lần đó sẽ là lần cuối cùng cô chỉ vào mặt tôi đấy. Đừng tưởng mang trong người dòng máu Bạch gia thì muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói. Tôi nói cho cô biết Bạch Nhã Băng tôi không kiêng nể bất cứ ai đâu."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]