Trời ~ tiểu yêu tinh này… Hắn bị lời cầu xin này của nàng khiến long căn lại lớn thêm mấy phần. Mỗi lần nàng ở trên giường cầu xin hắn, hắn lại một loại xúc động muốn làm chết nàng.
Cự vật to lớn mới tiến vào hoa kính, hắn đã nảy sinh ác độc vội vã vọt vào tới tận gốc.
Nhìn nàng nhíu đôi mày thanh tú hắn mới chợt nhớ tới nàng vừa mới dùng thuốc, cũng không biết thân thể nàng có chịu được hay không, trong lòng hắn buồn bực, cự vật trong cơ thể nàng cũng không dám lộn xộn nữa, “Quỳnh nhi khó chịu ở chỗ nào?”
Nàng lắc đầu, "Lục lang nhẹ chút ~ "
"Được, " hắn thả chậm động tác, mỗi lần nam căn gần tiến tới tận cùng hắn mới hơi hơi gia tốc, tay cũng dùng sức bắt lấy đôi cự nhũ trắng nõn của nàng mà xoa nắn, muốn làm dịu đi cảm giác muốn chiếm hữu nàng của mình.
Thời gian trôi qua nàng cũng cảm thấy không thỏa mãn với tốc độ này, đôi chân thon dài của nàng ôm lấy hông hắn, ở lúc hắn cắm vào nàng cũng dùng sức hướng tới, “Lục lang, a…”
Hắn bóp một bên ngực của nàng, nhíu mày nói, “Hoàng hậu cảm thấy trẫm làm quá nhẹ sao? Có muốn trẫm vào sâu hơn một chút?” Hắn vừa nói mông cũng dùng sức hơn, tiến sâu vào trong hoa huyệt.
"A...... Thật thoải mái..." Tiếng khóc và tiếng thở dài thỏa mãn của nàng hòa vào nhau.
“Hoàng hậu thật là khó hầu hạ” hắn cười nhẹ, “Để trẫm làm chết cái thân thể lẳng lơ này, miễn cho nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung/2212007/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.