Mười ngày sau đó, Hoàng đế đều không đặt chân đến chính điện, Quỳnh Như cũng không đến Cam Lộ điện tìm hắn, chỉ là thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, trong cung nhiều người ho khan, mỗi ngày nàng sẽ nấu một bát canh lê để Họa Trúc mang sang chỗ hắn. Nàng biết hắn không thích đồ ngọt, bát canh lê này cũng chỉ bỏ thêm cam thảo, bối mẫu Tứ Xuyên và một ít đường phèn, đương nhiên, những chuyện này Hoàng đế không hề biết, hắn chỉ nghĩ Quỳnh Như phân phó cho phòng bếp khẩu vị của mình, để bọn họ làm.
Đến bữa tối ngày thứ mười, Hoàng đế đột ngột giá lâm. Bọn nhỏ thấy phụ hoàng lại đây, đương nhiên cao hứng, dường như cũng bị lây nhiễm bởi niềm vui của bọn trẻ, hai người đều không nhắc đến chuyện không vui của mười ngày trước. Sau bữa tối, Hoàng đế lại kiểm tra việc học của ba đứa nhỏ, chơi cờ với Uyển nhi, mới để bọn chúng về phòng nghỉ ngơi.
Hắn cho cung nhân lui xuống hết, tẩm điện lớn như vậy giờ chỉ còn hai người.
“Mấy ngày nay, trẫm vẫn luôn đợi nàng.” Hắn nói. Ngày qua ngày hắn vẫn luôn ở Cam Lộ điện đợi lời xin lỗi của nàng, thậm chí hắn còn sợ chân trước hắn vừa rời khỏi đây, chân sau nàng sẽ đến, bởi vậy bất luận đi đến nơi nào, hắn đều sẽ để Trương Bảo Toàn ở Cam Lộ điện, chỉ cần nàng đến, dù hắn đang ở đâu đều sẽ quay trở về.
Thế nhưng nàng không tới. Nhìn sắc mặt nàng vẫn như thường, dường như không hề vì sự vắng vẻ của hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung/2212002/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.