Mấy ngày tiếp theo, Quỳnh Như đều sống trong mơ mơ hồ hồ, không biết mình muốn cái gì, nên làm cái gì. Rõ ràng bên ngoài đang là cuối thu mát mẻ, thế nhưng trong lòng nàng vẫn mãi u ám đắng cay, chỉ khi có bọn nhỏ bên người nàng mới bình thường lại một chút. Nàng không muốn để bọn trẻ thấy dáng vẻ khổ sở của mình, không muốn để bọn chúng biết tình cảm giữa phụ hoàng và mẫu hẫu của chúng chỉ là vẻ bề ngoài mà thôi.
Chiều hôm đó, nàng đang ngẩn ngơ ngắm hoa quỳnh ngoài phòng thì thấy Miêu Cúc vội vàng tiến vào nội điện.
“Nương nương, Liễu chiêu nghi ngã từ trên cây xuống.” Miêu Cúc nói. Khi nghe thấy ba chữ “Liễu chiêu nghi” nàng ngây ngẩn cả người, rồi lập tức hỏi, “Đã xảy ra chuyện gì?”
“Chiêu nghi leo cây muốn tìm trứng chim, không biết sao lúc đi xuống chiếc thang lại rơi ra. Rất may Hoàng thượng đã đỡ được.” Miêu Cúc nói, “Nhưng Hoàng thượng rất tức giận, ngài hạ lệnh đánh thái giám chuẩn bị thang, hiện giờ toàn bộ cung nhân của Tử Lan điện đều đang chờ bị phạt, còn có các cung liên quan cũng bị Hoàng thượng gọi tới, đang quỳ gối trước Tử Lan điện.”
“Mau đi xem một chút.” Quỳnh Như lập tức hạ lệnh khởi kiệu tới Tử Lan điện.
Từ trước đến giờ Nội vụ phủ luôn làm việc tỉ mỉ, huống chi Liễu chiêu nghi lại là sủng phi của Hoàng đế, loại sự cố như này bọn họ sẽ không để xảy ra. Cung nhân của Tử Lan điện khi lấy thang nhất định cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung/2211998/chuong-12.html