Triệu Nguyên Cấp chậm rãi thả tấu chương trong tay xuống, ánh mắt sáng rực nhìn về phía Hoàng hậu, âm au cười lạnh.
''Không biết Hoàng hậu đột nhiên nói ra những thứ này, là có dụng ý gì?''
''Thần thiếp...''
Hoàng hậu đột nhiên co quắp.
Hoàng thượng dường như không cảm thấy hứng thú với tin tức của nàng, ngay cả ánh mắt cũng mang vẻ khinh miệt, nàng quỳ trên đất như người trong suốt bị người ta nhìn thấu, lại giống tôm tép nhãi nhép.
''Thần thiếp muốn nói, sau này nhất định toàn tâm toàn ý thuần phục Hoàng thượng, xin Hoàng thượng yên tâm!''
''Ý là trước đây nàng phản bội trẫm?'' Triệu Nguyên Cấp cười mỉa mai.
''Không...không có, thần thiếp...'' Hoàng hậu lúng túng nghiêm mặt ấp úng.
Triệu Nguyên Cấp thì cười lạnh: ''Nàng và Thái hậu đều xuất thân Trần gia, trẫm cũng không định làm gì các người, Hoàng hậu, nàng sợ cái gì?''
Hắn nhẹ nhàng khoát tay.
''Theo trẫm thì nàng vẫn nên đi xem Thái hậu đi''
Hoàng hậu chỉ cảm thấy trong đầu nổ tung, có ý gì, chẳng lẽ Hoàng thượng ngay cả nàng quy hàng cũng không chấp nhận sao?
Chẳng lẽ phu thê tôn trọng nhau trước đây, hiện tại ngay cả làm đồng minh cũng không được?
Hoàng hậu quỳ đi về phía trước mấy bước, muốn nói gì đó, Triệu Nguyên Cấp lại phất phất tay.
''Trẫm còn có tấu chương phải duyệt, nàng cứ quỳ đi''
Hoàng hậu thất vọng, đành phải dập đầu lui ra ngoài, lúc sắp ra đến cửa, chỉ nghe người trên ngự án bỗng nhiên nói.
''Giữ vững bổn phận của nàng, trẫm sẽ không bạc đãi nàng, nếu không...''
Câu kế tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602129/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.