Diệp Hoài Du dẫn theo nhi tử về nhà, cả nhà đoàn tụ.
Đúng lúc lũ lụt cũng qua đi, dân chúng cũng được bố trí ổn thỏa, người người có cơm ăn có áo mặc, dân lưu lạc trong thành đã ít hơn nhiều, chỉ có một số ít người còn đắm chìm trong đau thương mất đi người thân.
Tất nhiên, đây chỉ là dân lưu lạc chân chính.
Cho tới bây giờ, trong thành vẫn còn không ít người giả dạng nạn dân đốt, gϊếŧ, cướp, đánh, mắng Hoàng đế khắp nơi.
Diệp tri huyện chỉ có thể gặp một tên thì bắt một tên, không còn biện pháp nào tốt hơn.
Mấy hôm sau, Diệp Tư Nhàn chính thức đoàn tụ với cả nhà.
Ban ngày ở bên cạnh mẫu thân, nói Nhị Hoa ở sát vách lấy chồng sinh hai tiểu tử mập mạp, nói Lý Qua Tử ở sau phố kiếm được một cô vợ trẻ, nói con dâu của Trương đại nương Đông nhai không hiếu thuận, cười cười nói nói chuyện nhà, Diệp Tư Nhàn như lại trở về những năm tháng trước đây.
Buổi tối cùng ăn cơm với phụ thân và ca ca vừa về từ bên ngoài.
Bầu không khí trong nhà nhẹ nhõm vui vẻ.
Lòng Diệp Tư Nhàn tràn đầy hình ảnh tưởng tượng, Hoàng thượng xong việc có thể tới Diệp gia nghỉ chân một chút, gặp người nhà mà nàng yêu thương nhất một lần, nếm thử thức nhắm sở trường do mẫu thân làm, cùng ca ca đi xem môi trường sống của huyện Giang Hoài.
Nhưng huyễn tưởng này còn chưa thành hiện thực đã bị hoàn thành hóa thành bọt nước.
Đêm hôm ấy, Diệp Tư Nhàn nói chuyện phiếm với mẫu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602119/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.