Tin tức này không gạt được Trữ Tú Cung, tất nhiên cũng không gạt được Hứa phi. 
Nàng nghe con trai mình bị đưa đến quân doanh, trong đêm chạy đến Ngự thư phòng vừa khóc vừa gào, nói quân doanh khổ như vậy nhi tử vẫn chưa tới mười tuổi làm sao chịu nổi. 
'Triệu Nguyên Cấp không nhịn được nữa, đặt ngự bút xuống lạnh lùng nhìn chằm chằm nàng. 
''Ngươi chắc?'' 
''Lớn lên trong quân doanh cũng không chắc sẽ thành tài, chí ít để nó có thể văn võ song toàn không thành phế vật'' 
Lớn lên trong cung, ngươi có thể dạy nó thành loại người nào ngươi tự nghĩ đi?'' 
''Cho ngươi thời gian nửa khắc, suy nghĩ thông suốt rồi thì cút, nghĩ mãi mà không thông thì ngày mai trẫm cho người đem nó về'' 
Hứa quý phi sợ hãi quỳ trên đất run rẩy. 
Lúc đầu không ôm hy vọng, vừa khóc vừa gào đơn giản muốn tìm chút thương hại, nhưng khi Hoàng thượng chính miệng nói có thể đón về, nàng lại không dám khóc. 
Đón về thì tốt, nhưng trở về làm gì? Tiếp tục hành hạ cung nữ thái giám đến chết sao? 
Hứa phi run run một hồi, chân tay co cóng quỳ an, bò dậy xám xịt rời đi. 
Bên tai Triệu Nguyên Cấp rốt cuộc cũng thanh tịnh. 
Hắn mở tin Triệu Nguyệt Triệt gửi ra, trong thư y đã bình an đến Cam Châu, tạm thời chưa phát hiện có gì khác thường. 
Triệu Nguyên Cấp đóng thư lại, tựa lưng nhắm đôi mắt sắc bén lại. 
Không có gì khác thường, Kinh thành mấy cái án mạng, chẳng lẽ lại thành án huyền án? 
Đường đường là đô thành dưới chân Thiên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602096/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.