Hứa quý phi tức giận muốn bật ngửa.
''Chẳng lẽ ngươi xuống tay? Ngươi muốn hại Hoàng nhi của ta?''
Hoàng hậu cười lành lạnh, duỗi ống tay áo phượng bào: ''Hứa quý phi, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói thì không thể nói bậy.''
''Không có gì thì bổn cung đi trước, chờ thẩm ra kết quả bổn cung sẽ cho người báo với ngươi''
Nói xong nàng nhấc mép váy bước xuống bậc thang, dẫn theo cung nữ rời đi, chỉ còn Hứa quý phi vẫn quỳ ở đó.
Không trút giận được cho nhi từ, ngay cả quyền tra án cũng mất.
''Haha? Đây là sao chứ?''
''Trong lòng Hoàng thượng, Diệp quý nhân còn quan trọng hơn cả Hoàng nhi, đây chính là Trưởng tử của ngài ấy mà!''
''Mẫu phi! Mẫu phi!''
Đại hoàng tử gào thét chạy tới nội điện, ngay cả giày cũng không mang, nổi giận đùng đùng chạy tới chỗ nàng.
''Mẫu phi, nhi tử muốn ăn thịt, muốn ăn gà quay, vịt nướng, đùi cừu nướng!''
''Con còn đang bệnh, thái y nói phải ăn thanh đạm''
''Không! Con không ăn!'' Triệu Trường Diên dùng sức kéo rách vạt áo Hứa quý phi, la lối khóc lóc lăn lộn.
''Không có ta ăn đùi dê, ta sẽ không ăn cơm, ta không ăn gì hết, cho đói chết ta đi!''
Đứa nhỏ sáu tuổi quả nhiên khác lúc bốn tuổi, lúc bốn tuổi là Tiểu Bá Vương, bây giờ chính là ác ma.
''Được được được!''
Hứa quý phi bất đắc dĩ thỏa hiệp, phân phó người tới Ngự thiện phòng, làm vịt nướng gà nướng và đùi cừu nướng.
''Con chờ một chút, bọn họ lập tức làm cho con''
''Nửa canh giờ, quá nửa canh giờ, bổn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602075/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.