Diệp Tư Nhàn còn chưa tỉnh lại, tin tức Triệu Nguyên Triệt vì nàng mà truyền máu truyền tới Tín Sơn.
Thái hậu giận dữ.
''Làm càn! To gan!''
''Người đâu, gọi nghịch tử kia tới đây!''
Lúc Triệu Nguyên Triệt đến Tín Sơn sắc mặt rất khó coi, mẫu hậu thế mà còn theo dõi y, trước kia khi còn bé nói là vì nghĩ cho an nguy của y, vậy bây giờ thì là gì?
''Bây giờ, con còn mặt mũi hỏi bây giờ sao!''
Thái hậu nổi trận lôi đình, lệ rơi đầy mặt run rẩy chỉ vào mặt Triệu Nguyên Triệt.
''Nếu không phải mẹ cho người theo dõi bên cạnh con, ai gia còn bị con che mắt, Triệt à con đó Triệt, khi còn bé con nghe lời như vậy, bây giờ sao càng lúc càng hồ đồ!''
''Nhi tử chỉ cứu người mà thôi, sao lại thành hồ đồ rồi?''
Triệu Nguyên Triệt cũng không hiểu, mẫu hậu trước kia hiền lành hòa ái khuyên huynh đệ bọn họ hòa thuận, sao đột nhiên lại trở thành như vậy.
''Chỉ là cứu người? Con cũng không nhìn coi người con cứu là ai, chỉ là một Quý nhân lấy sắc hầu quân nhỏ nhoi xuất thân thấp hèn mà thôi, chết sống quan trọng gì, cô ta có tài đức gì để con liều mình cứu giúp!''
''Thân thể da tóc thuộc về cha mẹ, sao con dám tùy tiện tổn hại'' lòng của Thái hậu cũng tan nát, hai mắt đẫm lệ liên tục vuốt ve thân thể nhi tử.
''Dù con cứu bách tính, cũng có thể cho người người biết con là Vương gia tài đức, đem an nguy của bách tính để trong lòng, nhưng Diệp quý nhân cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602053/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.