''Vậy Hoàng thượng tới rồi sao?''
Trong lòng Thúy Yên tự nhủ người nói đùa cái gì vậy, Hoàng thượng cả ngày bận trăm công ngàn việc sao mà tới.
Quả nhiên, Ngọc phi thảm đạm cười: ''Thôi, tùy ý''
Lúc này Ngọc phi còn chưa cảm nhận được nguye hiểm, chỉ coi là lại tới tìm manh mối của nàng, không hề biết người của Lĩnh Nam Vương trong cung đã làm gì.
Mãi đến khi Tiểu Phúc Tử mặt trắng bệch quỳ gối trước mặt nàng ta run rẩy nói.
''Nương nương, tiêu rồi''
''Ngươi đang nói cái gì vậy?'' Ngọc phi kỳ quái nhìn tiểu thái giám.
Sắc mặt Tiểu Phúc Tử xám trắng không ngừng dập đầu, nói ra chuyện lúc trước người của Lĩnh Nam Vương gϊếŧ thị vệ chôn trong Yêu Nguyệt Cung.
''Chôn ở chỗ đất hoang vu nhất trong góc tây bắc của Yêu Nguyệt Cung, tối hôm qua Dương tài tử nói gặp quỷ kinh động đến Hoàng thượng, thi thể bị đào lên''
Trong đầu ầm một cái như sét đánh, Ngọc phi suýt chút nữa trượt xuống từ trên ghế, toàn thân nàng xụi lơ bấu chặt lấy cánh tay Thúy Yên, gian nan đứng lên.
''Ngươi...ngươi nói cái gì? Yêu Nguyệt Cung? Không phải đã xử lý sạch sẽ sao? Đây là sạch sẽ?''
Nàng muốn nói tại sao không đem thi thể xuất cung đi, tại sao phải chôn ở Yêu Nguyệt Cung, khoan hẳn nói đến khiếp người, chẳng lẽ không thấy mạo hiểm sao?
Quả nhiên thúc phụ chỉ là thúc phụ, ông ta căn bản không cân nhắc đến an nguy của mình, chỉ muốn lợi dụng một con tốt.
''Cho nên'' nàng vô thức sờ bụng: ''Con của ta cũng không giữ được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602039/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.