Diệp Tư Nhàn gặp ác mộng.
Trong mơ Triệu Nguyên Cấp bên người ôm lấy một đám nữ nhân nhanh chân rời đi, mặc cho nàng ở phía sau gào thét thế nào cũng không quay đầu, trong nháy mắt đã biến mất không dấu vết.
''Ngươi tên khốn kiếp!''
Nàng vừa vội vừa tức giận, tim quặn thắt nhói đau, như bị ta cầm dao hung hăng đâm vào.
''Nhàn nhà, tỉnh lại''
Triệu Nguyên Cấp ôm nàng vào trong lòng nhẹ nhàng lay động, ban đầu không định đánh thức nàng, nhưng bây giờ thực sự đau lòng.
Chậm rãi từ trong mộng tỉnh lại, Diệp Tư Nhàn mông lung mở mắt.
''Sao người lại quay về rồi?'' tim vẫn còn đang âm ĩ đau, trong đôi mắt rưng rưng không giấu được tức giận.
''Về đâu?''
Triệu Nguyên Cấp lòng đau như cắt, không chú ý đến ánh mắt khác thường của nàng, định đưa tay giúp nàng lau sạch nước mắt nhưng tiểu cô nương không ngờ lại bỗng nhiên nghiêng người, hung hăng cắn lên vai của hắn.
Nỗi đau thấu trời đột nhiên ập tới, Triệu Nguyên Cấp hơi nhíu mày nhưng không đẩy nàng ra.
Diệp Tư Nhàn là dùng hết sức, nhưng mãi đến lúc quay hàm đau nhức mỏi nhừ cũng không thấy dáng vẻ của hắn có gì khác thường.
''Người không thấy đau sao? Sao không kéo thiếp ra?'' mắt to rưng rưng đầy nước mắt, mang theo mấy phần bá đạo của nữ nhân được nuông chiều.
''Nhàn nhàn, trẫm biết trong lòng nàng ủy khuất'' Triệu Nguyên Cấp thở dài.
Tự mình đưa nàng đến Minh Sơn hành cung là hắn, khoe khoang khoác lác nói muốn bảo vệ nàng là hắn, nói muốn đích thân đón
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602018/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.