Ba ngày đầu tháng chạp, là thời gian Tống quý nhân được ban chết.
Tống tần đặc biệt đến cầu xin Hoàng thượng, xin được tự mình đưa rượu độc tới cho đường muội.
Thận hình ti vẫn u ám như trước, nhà lao cũ nát chìm trong u tối, tràn ngập mùi máu tanh chết chóc.
Chỉ mới ở vài ngày, dáng dấp Tống quý nhân đã thay đổi, cởi xuống y phục hoa lệ, trâm cài cũng đã vứt từ lâu, chỉ còn lại một thân áo tù nhân và một thân đầy thương tích.
Tống tần mặc y phục hoa lệ đi vào cửa phòng giam, thấy đường muội ứa máu ngã trên chiếu rơm, một con chuột nâu giẫm qua ngón tay của nàng ta.
Tống quý nhân thờ ơ, ngược lại dọa Tống tần hô lên kinh hãi.
''Đường tỷ?'' Tống quý nhân bừng tỉnh.
''Có phải tỷ tới cứu ta không, có phải Hoàng thượng hạ chỉ miễn chết cho ta? Đường tỷ, tỷ mau nói gì đi'' tay chân nàng loạn xạ quỳ bò đến nắm thật chặt thanh chắn trước mặt, hận không thể vươn cả đầu ra.
''Đường tỷ, ta cũng là vì tỷ, tỷ không thể thấy chết không cứu, đường tỷ, đường tỷ,...'' lại thêm một con chuột chui vào dưới váy nàng, gặm cắn vết thương trên đầu gối nàng, Tống quý nhân gần như tan vỡ.
''Đường tỷ, để cho ta chết đi, a...!!''
''Kìa, muội muội, muội sao vậy?'' Tống tần vươn tay định đỡ nàng.
Chung quy vẫn là đường tỷ muội như chân với tay, thời khắc sinh ly tử biệt, dù sao vẫn có chút chân tình.
Các nàng đã từng chơi đùa với nhau từ khi còn thơ ấu, đã từng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4602005/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.