Bóng đêm như một tấm màn, dệt đầy những vì tinh tú.
Nơi đóng quân bằng phẳng dựng lên hai đống củi cao, ngọn lửa cháy hừng hực cao chót vót, phát ra âm thanh lốp đốp lanh lảnh.
Ở bốn phía xung quanh đống lửa, tất cả mọi người ngồi theo phẩm cấp, trước mặt bày một bàn gỗ đơn giản.
''Các vị ái khánh, các ngươi đều vất vả vì trẫm, vì Đại Cảnh triều mà vất vả lâu nay, hôm nay khó có được cơ hội ra khỏi kinh đi săn bắn cùng thăm thú, chúng ta đừng câu nệ tiểu tiết, hôm nay không say không về, được không?'' Triệu Nguyên Cấp rất hào hứng.
Hắn mặc long bào màu vàng đen và một chiếc áo choàng thêu hoa văn hình rồng sẫm màu, ánh lửa đỏ bừng chiều vào từng góc cạnh trên gương mặt anh tuấn, Đế vương trẻ tuổi khí phách.
''Vì Hoàng thượng mà dốc sức là phúc khí của chúng thần, sao gọi là vất vả, hôm nay Hoàng thượng đại triển thân thủ cũng khiến cho chúng thần mở rộng tầm mắt!'' Một lão thần nâng chén nói.
''Hoàng thượng anh minh thần võ, quả thật là may mắn của Cảnh triều chúng ta'' một võ tướng trẻ tuổi tâm phục khẩu phục.
Triệu Nguyên Cấp cao giọng cười một tiếng, phất tay hiệu cho ca vũ.
Y phục thanh tao diễn tấu nhạc khí sáo trúc, yến tiệc nâng ly cạn chén ăn uống linh đình, vô cùng náo nhiệt.
Bất kỳ một triều đại thịnh thế tiến bộ nào cũng đều không thể thiếu những thứ này, nhưng thực tế, nững thứ này đã lâu không được thấy rồi.
Năm đó khi tiên đế tạ thế, triều đình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4601982/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.