Trở lại Cẩm Tú Hiên, Diệp Tư Nhàn tắm rồi đi ngủ.
Nàng không nhớ thứ gì cả, chỉ là chuẩn bị đi ngủ nhìn thấy cổ tay trống trải của Viên Nguyệt mà vô cùng áy náy.
''Trên người ta còn một trăm lượng bạc, trở về tìm người làm cho ngươi một chiếc tốt hơn đi.''
Một trăm lượng bạc này là mẫu thân lén đưa cho nàng làm của trước khi đi, vốn là định để nàng làm lộ phí trở về nhà, đáng tiếc là không cần dùng đến nữa.
''Tiểu chủ có lòng rồi!''
Khi mới đến, thật sự không có lí do gì để các nô tài phải xả thân vì chủ tử, nhưng các chủ tử thì không có để ý nhiều như vậy, dùng được thì liền dùng, ai dám nói ra nói vào cái gì? Viên Nguyệt tỉ mỉ kéo chăn đắp cho nàng, nhẹ nhàng lui ra ngoài.
Đêm hè oi bức, nàng ta cũng không ngủ được, ngồi trên thềm đá trước cửa ngẩn người nhìn trời.
Vừa lúc Xảo Yến bưng thức ăn khuya tới: ''Tỷ tỷ vất vả hầu hạ tiểu chủ, còn chưa dùng cơm tối phải không?''
Viên Nguyệt gật đầu, vừa vặn hai người cùng nhau ăn, thật ra cũng không phải cơm ngon gì, chỉ là màn thầu dưa muối các loại.
''Tiểu chủ của chúng ta cũng thật có phúc, mới đến đã thành người đầu tiên được lật thẻ.'' Xảo Yến cười nói.
''Cũng chưa chắc, không phải cũng bị trả về rồi sao? Chuyện sau này ai mà biết được'' Viên Nguyệt có chút phiền muộn.
Người hầu trong cung, ai mà không muốn hầu hạ một chủ tử có phúc khí, nhiều thì cũng phát tài, ít thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-cung-hoan-hi-phan-1/4601968/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.