36.
Sau khi ăn uống với Dương Y xong, tôi đánh xe về nhà.
Vừa vào cửa chưa tới hai phút, đã có người gõ cửa.
Tôi mở cửa.
Kỷ Lăng Hi đứng ngay trước bậc thềm.
Tôi hơi kinh ngạc.
“Sao em biết chị về rồi?”
“Camera giám sát.”
Người trước mặt nói ra mấy chữ ngắn gọn.
Hoá ra là thế.
Ủa… đợi một chút.
Tôi kinh ngạc nhìn lại anh.
“Đừng nói cả buổi sáng cậu chỉ nhìn camera giám sát, chờ xem bao giờ chị về đấy nhé?”
“Chị đoán đúng rồi.” Kỷ Lăng Hy ấm ức trả lời, sau đó duỗi tay ra, “Điện thoại.”
“Điện thoại của chị sao?”
“Ừm.”
Tôi mở điện thoại, sau đó đưa cho anh.
Kỷ Lăng Hi mở wechat quét mã, thêm tôi làm bạn tốt, còn lưu cả số điện thoại của anh vào máy tôi.
“Chắc trong tất cả các đôi yêu nhau, có mình em với chị không có phương thức liên lạc của nhau đấy.”
Anh lưu tên rồi đưa lại số điện thoại cho tôi, giọng điệu rõ ràng cực kỳ hờn dỗi.
Đến bây giờ tôi mới phản ứng kịp.
Quả thật không chối cãi được, từ khi bắt đầu quen nhau tới khi chính thức xác định quan hệ, đúng là chúng tôi không hỏi han gì tới phương thức liên lạc của nhau.
Không thể không nói, quá là độc đáo rồi.
“Chị ăn cơm chưa?” Kỷ Lăng Hi hỏi tôi.
Tôi đang định gật đầu, bỗng dưng lại thông minh đột xuất, lắc đầu.
“Chưa ăn.”
Người trước mặt vừa nghe đã nhẹ tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cua-con-trai-chu-tro/2735053/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.