Quý Mạch Thần 17 tuổi đã đi ra nước ngoài, từ đó đến giờ, Nam Vận cũng không gặp cậu ta nữa. Thỉnh thoảng hai người cũng có liên lạc với nhau, nhưng hầu như đều là Quý Mạch Thần chủ động liên hệ với cô. 
Nam Vận biết Quý Mạch Thần sắp về nước, nhưng không ngờ lại gặp cậu ta ở trước cửa quán bán bánh dorayaki, càng không ngờ tới ba năm nay, cái miệng của Quý Mạch Thần vẫn không thay đổi chút nào, giống y hệt hồi bọn họ còn học trung học, mở miệng ra là muốn đánh cho một trận. 
Nam Vận tức ná thở, Quý Mạch Thần lại cười xán lạn: "Sao cậu vẫn không thay đổi chút nào vậy? Vẫn ngốc ngốc như thế." 
Nam Vận không cam lòng yếu thế trừng mắt nhìn cậu ta: "Thật trùng hợp, cậu cũng không thay đổi chút nào, miệng vẫn tiện như thế." 
"À không, cậu cũng có thay đổi một chút." Quý Mạch Thần giơ tay lên để lên đầu Nam Vận rồi so so với chính mình: "Hình như bị co lại rồi." 
"..." 
Thà nói cô bị co lại, cũng không nói là chính mình cao lên, thật đúng là tổn nhân bất lợi kỷ*. 
*Tổn nhân bất lợi kỷ: Dù mình không được lợi gì nhưng vẫn muốn hại người khác. 
Nam Vận dứt khoát xoay người ra sau, không thèm để ý đến cậu ta nữa. 
Quý Mạch Thần cúi đầu nhìn cô gái trước mặt mình, trong mắt chứa ý cười nói: "Giận rồi à?" 
Nam Vận không thèm quay đầu lại nói: "Tôi đâu có tức giận gì với cậu, cũng không quen biết cậu." 
Quý Mạch Thần không giỡn với cô nữa, khôi phục lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-vay-ma-yeu-em/1031642/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.