Ngọn đèn vàng mờ mờ nhẹ nhàng chiếu sáng, trong huyền quan chật chội nhỏ hẹp, người đàn ông gắt gao ôm lấy thiếu niên trong ngực, đem khuôn mặt chôn ở hõm vai ấm áp của đối phương. Mùi dầu gội nhàn nhạt từ tóc Dung Hủ lan ra, trong huyền quan là sự yên tĩnh thật lâu, không có một ai mở miệng, không khí đọng lại thành băng.
Dung Hủ cảm giác nơi cổ họng mình có một chút khô khốc.
Đây là lần đầu tiên cậu nghe Tần Trình nói như vậy.
Người đàn ông ấy đang nói hắn rất sợ hãi, hắn rất khổ sở, hắn... rất tức giận.
Trong lòng Dung Hủ mơ hồ có một suy đoán, trong thoáng chốc giống như có chút hiểu rõ vì sao đối phương khác thường như vậy, nhưng mà lúc cẩn thận cân nhắc, lại luôn cách một tấm rèm, vẫn luôn thấy không rõ lắm.
Hôm nay trong đoàn phim xảy ra rất nhiều chuyện, vì sao Tần Trình lại tức giận? Hay là nói, là vì cuộc điện thoại hắn nhận trước đó, bên chỗ Từ Tấn đã xảy ra chuyện gì?
Cẩn thận suy tư một khắc, Dung Hủ nhẹ giọng nói rằng: "Đã xảy ra chuyện gì sao?"
Trả lời Dung Hủ chính là sự im lặng của người đàn ông.
Bất an trong lòng dần dần khuếch tán, Dung Hủ nhăn chặt mày, cậu tránh thoát cái ôm của đối phương, ngẩng đầu nói: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, Tần Trình, anh hưm..."
Đôi môi cực nóng đột nhiên ngăn chặn lời nói kế tiếp của thiếu niên.
Một cánh tay phải mạnh mẽ có lực gắt gao đè gáy Dung Hủ, cánh tay trái thì vòng qua eo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-van-dinh/1318693/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.