Người đàn ông nào đó nếu muốn làm chuyện gì, luôn có thể tìm được đủ cớ.
Vốn dĩ Dung Hủ cũng không hy vọng Tần Trình đến tham ban, dù sao thì hiện nay quan hệ của bọn họ còn chưa có công khai, Tần Trình đến tham ban cậu, vậy quan hệ không khỏi quá tốt rồi, khó có thể giải thích. Nhưng mà tựa như lúc ở đoàn phim «Mê thành», nghe được lý do ấy của thiếu niên, Tần Trình bình tĩnh nói rằng: “Anh chỉ là vừa vặn ở tỉnh Y, tiện đường đi thăm Hứa đạo.”
Một câu, liền chặn lý do của Dung Hủ, làm cậu im bặt hết nói.
Tần Trình và Hứa đạo đã từng hợp tác một bộ phim, đó là chuyện rất nhiều năm trước, lúc ấy Tần Trình vừa mới ra mắt hai năm. Nếu Tần Trình nói muốn đi thăm Hứa đạo, vậy tuyệt đối không có vấn đề, dù sao thì hai người quen biết nhiều năm, giao tình không phải là ít.
Hơn nữa mấy năm gần đây cũng có nghe đồn, nói thân thể Hứa đạo không quá tốt, bệnh đau thắt lưng tương đối nặng. Là bạn cũ, Tần Trình đã gần một năm không gặp mặt Hứa đạo, hiện giờ nếu mọi người đều ở tỉnh Y, thăm bạn cũ một chút là lẽ đương nhiên.
Nhưng mà, nghe giọng nói trấn định bình tĩnh của người đàn ông đầu kia điện thoại, Dung Hủ chậm rãi cong khóe môi, nhẹ giọng hỏi: “Vậy rốt cuộc là anh tới thăm Hứa đạo, hay là… đến thăm em?”
Ngay sau đó, Tần Trình không chút do dự trả lời: “Thăm em.”
Câu trả lời này hiển nhiên khiến thiếu niên vô cùng vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-van-dinh/1318689/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.