Chương trước
Chương sau
Đạo diễn MV «Thất dực» chính là mời đạo diễn quảng cáo nổi tiếng Hoa Hạ Dương Ký Diêu.
Đạo diễn quảng cáo khác với đạo diễn phim, người trước thời gian mỗi tác phẩm đều không dài, bình thường chỉ có hơn mười giây, mà người sau mỗi tác phẩm ít thì chín mươi phút, dài thì có thể đến ba giờ. Đạo diễn quảng cáo càng chú trọng tính kích thích hình ảnh và nét đẹp màu sắc, đối với chỉnh thể câu chuyện yêu cầu không cao, Dương Ký Diêu là nhân tài kiệt xuất trong đó.
Dương Ký Diêu xuất thân học nhiếp ảnh, trời sinh có cái nhìn sắc bén với màu sắc, từng quay rất nhiều quảng cáo lớn, lấy sắc thái hoa mỹ phong phú mà thành danh trong giới. Lần này Triệu Sở Vân mời cô đến quay MV «Thất dực», kỳ thật có chút đại tài tiểu dụng, dù sao thì gần đây Dương Ký Diêu vừa mới nhận lời mời quảng cáo của một nhãn hiệu xa xỉ phẩm đứng đầu quốc tế, trong giới đạo diễn cũng là ngôi sao mới có thể bỏng tay.
Nhưng mà, khi Dung Hủ vừa mới đi vào phim trường, vị đạo diễn này liền xáp lại, cứ lôi kéo tay người ta suốt không bỏ.
Dương Ký Diêu năm nay ba mươi hai tuổi, ăn diện thời thượng đẹp đẽ, để một đầu tóc ngắn, nhuộm màu xanh xám đến là chói mắt. Màu sắc này ngay cả Dung Hủ cũng chưa từng nếm thử, nhưng đặt trên người vị đạo diễn này, lại nhìn thế nào cũng thấy thích hợp.
Giờ phút này, Dương Ký Diêu tỉ mỉ quan sát thiếu niên ở trước mắt, nhìn một hồi lâu, mới cười tủm tỉm nói rằng: “Xem như gặp được cậu rồi. Hôm trước chị Vân nói với tôi việc này, hy vọng tôi tìm một đạo diễn quen biết giúp «Thất dực», tôi vừa nghe nói là cậu hát, liền tới luôn. Dung Hủ, nhanh kí tên cho tôi một cái, đến đến đến, chúng ta chụp ảnh chung!”
Nói xong, Dương Ký Diêu liền lấy điện thoại di động ra, trực tiếp chuẩn bị chụp ảnh.
Đạo diễn nhiệt tình như vậy… Dung Hủ vẫn là lần đầu tiên thấy. Tuy rằng Dương Ký Diêu là người trẻ tuổi nhất trong số đạo diễn Dung Hủ từng gặp, nhưng mà đạo diễn bình thường hẳn là đều giống Quách đạo, Trịnh đạo và Lương đạo, trong phim trường khách quan nghiêm túc, không có khả năng vui cười đùa giỡn.
Sao tới Dương đạo này… liền hoàn toàn biến dạng vậy?!
Không cho Dung Hủ cơ hội phản ứng, cũng chưa cho La Chấn Đào cơ hội kéo hai người ra, Dương Ký Diêu vừa kéo tay nhỏ của Dung Dung người ta, vừa xáp qua, chụp chung hai tấm ảnh. Vốn dĩ Dung Hủ còn có chút kinh ngạc, nhưng mà khi Dương Ký Diêu nói “cheer”, tố chất nghề nghiệp chuyên nghiệp khiến cho cậu theo phản xạ lộ ra một nụ cười hoàn mỹ, mặt mày cong cong.
Chụp ảnh xong, lại lấy được kí tên, Dương đạo rốt cuộc tỉnh táo lại.
Dung Hủ bình tĩnh mỉm cười, dường như cũng không có phản ứng quá lớn. Dương Ký Diêu ngưng mắt nhìn thiếu niên trấn định bình tĩnh này, trong mắt hiện lên một chút thâm ý, sau đó cười giải thích: “Kỳ thật, tôi đã sớm nghe nói về cậu. Tôi và Mộng Lam là bạn tốt, cô ấy nói với tôi về cậu, nói cậu diễn xuất rất tốt, tính cách rất tốt, cũng rất chuyên nghiệp… Đúng rồi, cậu còn thích ăn ớt chuông!”
Nghe được tên “Mộng Lam”, Dung Hủ hơi hơi sửng sốt, rất nhanh nhớ tới Đường Mộng Lam.
Dương Ký Diêu còn đang cường điệu: “Mộng Lam nói cậu rất thích giúp đỡ người khác, rất dịu dàng, tôi hôm nay là trăm nghe không bằng một thấy, thật sự là giống cô ấy nói, rất thích giúp đỡ người khác.”
Thiếu niên cười càng thêm xán lạn: “Là thích giúp đỡ người khác ăn ớt chuông sao?”
Dương Ký Diêu cười ha ha, nhún vai: “Tôi không nói như vậy nha. Trước đó vì Mộng Lam, tôi có xem mấy tập «Tranh giành», cảnh có cậu diễn tôi đều xem hết rồi. Dung Hủ, cậu xem, cậu ở trong «Tranh giành» tên Mặc Sĩ Diêu, tôi tên Dương Ký Diêu, hai chúng ta đều là Diêu, hôm nay còn có thể cùng quay MV, đây chính là duyên phận.”
Luôn chỉ có diễn viên cố ý lôi kéo làm quen với đạo diễn, còn chưa từng thấy đạo diễn lôi kéo làm quen với diễn viên như vậy.
Dung Hủ tự nhận hiện tại tuy rằng coi như hot, có một ít danh tiếng, nhưng Dương Ký Diêu nhiệt tình như thế, làm cậu cũng mang lòng nghi vấn.
Luôn cảm thấy… hình như có chỗ nào không đúng.
Đem hoang mang chôn giấu dưới đáy lòng, Dung Hủ và Dương Ký Diêu nói chuyện chốc lát, liền bắt đầu giao lưu chuyện liên quan đến việc quay phim lần này. Nội dung quay rất đơn giản, chỉ là một vài chuỗi hình ảnh, cảnh của Dung Hủ sẽ hát một mình, phần còn lại đều sẽ giao cho diễn viên đến diễn.
Bài «Thất dực» này lấy hình thức MV câu chuyện để bày ra với fan âm nhạc, kịch bản MV kể lại một đôi bạn tốt từ nhỏ cùng nhau lớn lên, hai người có giấc mộng của mình, đã trải qua rất nhiều xót xa gian khổ, cùng nhau cố gắng, chậm rãi đạt tới đỉnh nhân sinh. Trong lúc đó, hai người cũng cãi nhau không nhỏ, gần như mỗi người đi một ngả, rơi vào chiến tranh lạnh. Tận đến khi một người qua đời, trận chiến tranh lạnh dài đến mười năm ấy mới rốt cuộc vẽ một dấu chấm hết.
Khi xa nhau, bạn và tôi khiển trách nhau, xem như tình nghĩa đã tận.
Khi gặp lại, đã là vải trắng che đậy, vĩnh viễn khó gặp lại nhau.
MV này kể lại tình bạn trúc mã đơn thuần, tình bạn từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tuy rằng cãi nhau đấu võ mồm, tuy rằng trải qua nhấp nhô, nhưng đến cuối cùng, vẫn luôn nhớ tới đối phương.
Tôn chỉ của MV là muốn kêu gọi mỗi một fan âm nhạc, phải quý trọng người bên cạnh, đừng chờ mất đi mới biết quý trọng.
Kịch bản này Dung Hủ đã xem qua, thủ pháp kể chuyện nghịch thuật, xem như một kịch bản MV quy củ một cách máy móc. Hiệu quả quay ra phải xem thủ pháp và thực lực của đạo diễn, hẳn Dương Ký Diêu sẽ dùng thủ pháp dựng phim tăng thêm sắc thái sáng sủa, xây dựng cho fan âm nhạc một thế giới trong mộng như thật như mơ.
Xác định xong đại khái nội dung quay phim, Dung Hủ liền đi trang điểm dưới sự hướng dẫn của hậu cần.
Lúc rời đi, Dung Hủ luôn cảm thấy là lạ ở chỗ nào, thường thường quay đầu lại nhìn quanh bốn phía phim trường. Nhưng mà xung quanh chỉ có nhân viên công tác bận rộn, chỗ nào có cái gì dị thường. Ôm tâm tình kỳ quái như vậy, rốt cuộc Dung Hủ cũng vào phòng trang điểm.
Nhưng ngay trong nháy mắt cậu vào cửa, cậu lại không biết, Dương Ký Diêu đột nhiên kích động đi nhanh sang bên cạnh vài bước, lấy di động từ trong túi ra, nhanh chóng gửi đi một tin nhắn cho bạn bè khuê mật của mình.
[ Đẹp! Thật sự đẹp mắt! Người thật còn dễ nhìn hơn trên TV! Mộng Lam, cậu nói thật không sai, sau khi tớ gặp người thật thế mà lại càng thích. Mặc Sĩ Diêu thật sự rất tuyệt, về sau có tiểu thịt tươi như vậy cậu phải giới thiệu cho tớ có biết không, hoàn toàn là loại hình tớ thích!!! ]
Sau một lúc lâu, Đường Mộng Lam cạn lời mà hồi âm: [ không phải là cậu thích nữ hả? ]
Dương Ký Diêu bùm bùm trả lời: [ làm gì làm gì, tớ còn không thể thưởng thức thưởng thức sao? Loại tiểu thịt tươi vừa nộn vừa ngoan này chính là loại tớ yêu nhất. Thật sự là hâm mộ cậu, có thể cùng đóng phim với mấy tiểu thịt tươi, mỗi ngày ăn bao nhiêu là đậu hũ. Không giống tớ, nhìn thấy chỉ có người mẫu, người mẫu, vẫn là người mẫu… ]
Lúc này, Đường Mộng Lam lười hồi âm nữa, bờ môi đang trang điểm bĩu ra một cái, phun tào với người đại diện của mình: “Mỗi ngày có thể nhìn thấy nhiều mỹ nữ người mẫu như vậy, còn luôn oán giận. Nói một chút xem, rốt cuộc cô ấy có phải là les không vậy? Nhìn thấy nhiều chân dài xinh đẹp thế, không phải cô ấy nên trực tiếp nhào lên sao, còn cả ngày thích tiểu thịt tươi.”
Đây đại khái giống như Đường Mộng Lam cũng có rất nhiều fan nữ, giống như đồng tính luyến ái cũng có thể sùng bái thần tượng khác phái vậy. Dương Ký Diêu có một câu nói không sai, cô ấy vốn là cho Đường Mộng Lam mặt mũi, mới miễn cưỡng bản thân đi xem một bộ phim quyền mưu BG như vậy, nhưng không xem thì thôi, vừa xem liền ——
Thân là một les, cô không mê nữ chính Tiêu Tương, không mê nữ số hai, ngược lại mê một nhân vật nam: Mặc Sĩ Diêu!
Lần này Dương Ký Diêu tiếp nhận MV «Thất dực», chính là vì Dung Hủ. Đương nhiên, thù lao kếch xù là nhất định phải có, nhưng mà nếu không có Dung Hủ, trừ khi người biểu diễn bài hát này là cấp bậc thiên vương, cô mới có khả năng tiếp nhận, nếu không những ca sĩ hạng một khác, cô tuyệt đối sẽ không đồng ý đảm nhiệm đạo diễn.
Rất nhanh, Dung Hủ liền trang điểm xong, thay một cái áo khoác đỏ.
Màu đỏ rực rỡ mặc ở trên người thiếu niên, hơn nữa còn cố ý nhuộm vài lọn tóc mỏng màu đỏ, có vẻ có chút yêu dị đẹp đẽ. Dung Hủ rất ít khi mặc quần áo màu sắc diễm lệ thế này, nhưng tiểu thiếu niên trắng nõn tuấn mỹ mặc áo khoác như vậy vào, đột nhiên liền sáng lên, mỗi người trong đoàn phim đều nhịn không được ngắm nhìn trên người cậu vài lần, Dương Ký Diêu lại càng vui vẻ liên tục gật đầu.
Mắt phượng môi mỏng, ánh mắt sáng ngời, rõ ràng mặc áo khoác thuộc da thời thượng, lại tựa như tiên y nộ mã*, chọc người ta cực kỳ hâm mộ.
*Tiên y nộ mã: Mặc áo tiên đứng cạnh một con ngựa quý.
Đây cũng là lần đầu tiên Dung Hủ hóa trang kiểu này. Từ khi đi vào thế giới này, nhân vật cậu sắm vai, hoặc là thế ngoại ẩn sĩ cao nhã xuất trần, hoặc là bá đạo thiếu soái đạm mạc lạnh băng, còn có một phim điện ảnh «Tầng mây màu đen» chưa chiếu, Lăng Tiêu trong đó dù có mở concert, cũng không trang điểm quá đậm.
Nhưng lần này, thợ trang điểm lại dùng chu sa vẽ một đường cong ra ngoài khóe mắt phải của cậu. Chu sa diễm lệ khiến đôi mắt trong suốt có thêm vài phần kiều diễm, cực kỳ không hợp với hình tượng lúc xưa của Dung Hủ, nhưng cố tình loại cảm giác khác biệt này lại khiến cậu nổi bật càng làm người ta kinh diễm.
Công việc không nên chậm trễ, trang điểm xong, Dương Ký Diêu liền để Dung Hủ trực tiếp diễn.
Không có bất luận tình tiết gì, chỉ là ca hát đơn thuần, điểm này đừng nói là Dung Hủ, lấy bất luận một ca sĩ nào không biết diễn xuất cũng có thể thoải mái làm được. Nhưng mà làm được là một chuyện, làm tốt hay không lại là một chuyện khác.
MV này do Dương Ký Diêu đạo diễn, cũng do cô tự mình phụ trách quay phim.
Lúc làm việc, vẻ mặt Dương Ký Diêu nghiêm túc, lớn tiếng nói rằng: “Đứng ở bên cạnh cửa sổ, cậu cứ nghĩ cậu vừa mới đi vào thành phố lớn, chuẩn bị thực hiện giấc mộng trở thành siêu sao nhạc rock của mình. Mang một chút tình cảm mãnh liệt và nhiệt huyết, chủ yếu vẫn là biểu hiện ca hát, nếu cảm xúc không đúng chỗ, vậy cũng không có vấn đề gì. Action!”
“Nếu như nếu như nói, có ngày mai.”
“Vậy bạn của ngày mai, có xuất hiện hay không.”
“Chờ từng cơn gió nhẹ thổi qua bên cửa sổ của chúng ta, ai còn nhớ rõ một đoạn kỷ niệm kia…”
Giọng hát réo rắt bình thản vang lên giữa phim trường trống rỗng, rõ ràng trang điểm đậm thiên hướng sân khấu, nhưng mà khi giọng hát này vang lên, lại không ai cảm thấy nó không đủ tinh thuần.
Dương Ký Diêu đang cầm giữ máy quay cũng phút chốc sửng sốt, cô nhanh chóng kịp phản ứng, tiếp tục nhìn chằm chằm hình ảnh trong camera. Nhưng ngay khi cô nhìn màn ảnh, lại phát hiện, Dung Hủ thế mà lại hoàn hảo đứng ở bên phải màn ảnh, vị trí cậu đứng, có thể khiến gió mát ngoài cửa sổ từ từ thổi tới, phất lên lọn tóc mỏng hỗn độn.
Ánh nắng sáng ngời lại không chói mắt chiếu vào trên người cậu, từ má phải chiếu nghiêng xuống, bên mặt trái đổ xuống một cái bóng mờ xinh đẹp. Giống như bị thời gian ngăn cách, một mình cậu an tĩnh biểu diễn trong hình, khi hát xong phần điệp khúc thứ nhất, cậu chậm rãi mở hai mắt, ánh mắt sâu thẳm nhìn về phía màn ảnh.
Vừa lúc có một luồng ánh dương chiếu trên vệt chu sa đỏ ở khóe mắt phải, nhất thời, sáng rọi rạng rỡ.
Trong lòng Dương Ký Diêu hơi giật mình, mà cảnh này đã kết thúc.
Thoáng chần chờ một khắc, xem lại video mới quay, Dương Ký Diêu suy tư hồi lâu, gật đầu nói: “Qua! Cảnh tiếp theo!”
Tiếp đó, là ca hát ở cửa cầu thang, ca hát ở cạnh cửa, ca hát ở bên cạnh suối phun. Dung Hủ vẫn luôn mặc bộ áo khoác đỏ đó, trong camera của Dương Ký Diêu, quần áo diễm lệ của cậu đối ứng với hoàn cảnh, nồng đậm sắc thái hệt như bức tranh, làm trước mắt người ta sáng ngời.
Sau đó, cảnh buổi sáng liền quay xong.
Kế tiếp, Dung Hủ đi thay đổi tạo hình thứ hai của mình.
Trong MV «Thất dực» tổng cộng cậu cũng chỉ có hai tạo hình, lúc này là tạo hình áo sơmi màu trắng thanh lịch.
Mở đầu MV, chính là hai người bạn tốt bừng bừng dã tâm và giúp đỡ lẫn nhau, nhưng đến lúc sau, khi tin báo tử của đối phương truyền đến, Dương Ký Diêu sẽ thiết kế một hình ảnh. Hình ảnh Dung Hủ đồ đỏ biểu diễn bên cửa sổ vừa rồi sẽ đột nhiên vỡ nát, biến thành hình ảnh Dung Hủ mặc áo sơmi màu trắng.
Toàn bộ phồn hoa thế gian đều biến mất, kỳ thật trong lòng tôi chân chính để ý, là bạn khi còn bé cùng tôi dùng chổi làm đàn ghita, dùng bàn ghế làm dàn trống.
—— Cảnh này chính là biểu hiện ngụ ý như thế.
Trước đây có bạn, tôi là bươm bướm có được cánh chim, rực rỡ kiêu ngạo, thế không thể đỡ. Sau khi mất đi bạn, tôi trở về là mình lúc ban đầu, trên đời này quan trọng nhất không phải là danh lợi, thậm chí cũng không phải giấc mộng hư vô mờ mịt, mà là người ở bên cạnh mình, vẫn luôn cùng một chỗ với mình.
Cũng là chuỗi hình ảnh như vậy, cũng là giọng hát trong trẻo như vậy.
Khi Dung Hủ tiến vào màn ảnh, cậu có thể lấy tốc độ nhanh nhất tìm đúng vị trí của mình, tìm được chỗ giao hội sáng và tối hoàn mỹ. Thiếu niên trong màn ảnh có một loại khí tràng lắng đọng lại mạnh mẽ, lúc mặc áo sơ mi trắng liền giống như nước trà xanh ôn nhã, khi mặc áo khoác đỏ liền kích thích như rượu nồng.
“Tốt! Chính là như vậy, bên cạnh cầu thang, tiếp tục cảnh kế tiếp!”
Khí chất như vậy khiến Dương Ký Diêu nhịn không được mà liên tục khen tốt, cô theo bản năng dùng phương thức đối đãi người mẫu mà đối đãi với Dung Hủ.
Dương Ký Diêu thường xuyên chụp hình cho tạp chí lớn và nhãn hiệu xa xỉ phẩm đứng đầu, những người mẫu đó đều đã từng được huấn luyện chuyên nghiệp, một giây đồng hồ thậm chí có thể làm ra năm sáu tạo hình, tốc độ đổi động tác và tìm màn ảnh, còn nhanh hơn thợ camera bấm máy.
Cho nên khi hợp tác với người mẫu, Dương Ký Diêu có thể không cần ngôn ngữ, hai bên vô cùng ăn ý mà tăng nhanh tốc độ. Nhưng mà khi hợp tác với Dung Hủ, thế mà cô cũng đạt tới tốc độ như bình thường khi quay video, chụp ảnh với người mẫu.
Tiếng hô tốt liên tiếp vang lên trong phim trường, chờ hơn hai mươi cảnh toàn bộ quay xong, lúc này Dương Ký Diêu mới phát hiện: thế mà mới ba giờ rưỡi chiều! Khóe miệng hơi hơi kéo lên, mắt thấy Dung Hủ đã chuẩn bị tẩy trang, thay quần áo, chấm dứt việc quay MV, Dương Ký Diêu lập tức lớn tiếng nói rằng: “Tôi cảm thấy, có thể đổi thêm một tạo hình, thử cảm giác một lần.”
Dung Hủ nghe vậy, dừng bước, kinh ngạc nhìn về phía Dương Ký Diêu. Một lát sau, cậu cười gật đầu: “Được.”
Tuy rằng đề nghị này là Dương Ký Diêu tự mình đề xuất, không hợp với kế hoạch quay phim đã sớm định ra, nhưng mà khi Dung Hủ mặc một cái áo dệt kim hở cổ màu đen đi ra khỏi phòng trang điểm, Dương Ký Diêu bỗng nhiên cảm thấy trong lòng run lên.
Thật là… quá dễ nhìn!!!
“Được, chúng ta vào trong phòng quay, tổ đạo cụ trải một tầng hoa hồng trắng trên mặt đất… Cái gì? Không có hoa hồng trắng hả? Trong vòng nửa giờ tìm được cho tôi! Bên cạnh có một trung tâm thương mại, trong đó khẳng định có cửa hàng bán hoa, nhanh đi!”
Lúc này tận đến buổi tối tám giờ, đoàn phim «Thất dực» mới chấm dứt quay chụp. Đối với một đoàn phim MV chỉ cần quay các chuỗi hình ảnh mà nói, thời gian quay của bọn họ đủ dài. Nhiệm vụ của Dung Hủ đã hoàn toàn chấm dứt, nhưng ngày hôm sau bọn họ còn phải tiếp tục quay nội dung MV, mời hai tiểu thịt tươi hạng mười tám không nổi tiếng trong giới đến diễn.
Dung Hủ mời toàn bộ đoàn phim ăn bữa khuya, Dương đạo lại lôi kéo người ta chụp ảnh chung mấy lần, lúc này mới thả Dung Hủ rời đi.
Sáng sớm hôm sau, Dung Hủ an vị trên máy bay rời khỏi thành phố B. Kế hoạch tuyên truyền của «Tầng mây màu đen» có thay đổi, trước tiên Dung Hủ đến thành phố S, hội hợp với nhóm Lương đạo và Du Tư Ngữ. Mà khéo chính là, trên máy bay cậu lại đụng phải vài người quen.
Đường Mộng Lam vừa lúc muốn quay một bộ phim công sở hiện đại, cũng phải đến thành phố S. Hai người cười đùa hàn huyên chốc lát, chờ đến lúc lên máy bay, Đường Mộng Lam còn chưa kịp tắt di động, liền nhận được một tin nhắn ——
[ Lừa gạt! Hoàn toàn là lừa gạt! Tiểu thịt tươi đã nói đâu? Hai người tới hôm nay chỉ có cái mặt, đó là cái diễn xuất cớt chó gì, tức chết tớ! Một chút khí tràng cũng không có! Không cầu phải tốt giống tiểu Dung Dung đáng yêu xinh đẹp ngọt ngào người ta, nhưng cũng đừng kém quá nhiều chứ. Mộng Lam, Triệu Sở Vân gạt tớ, cô ta tìm hai diễn viên này đến gạt tớ, cậu mau giúp tớ giáo huấn cô ta!!! ]
Dung Hủ không cẩn thận nhìn thấy nội dung: “…”
Đường Mộng Lam hoàn toàn không ngờ bạn bè nhà mình sẽ gửi đến tin nhắn như vậy: “…”
Thật lâu sau, Dung Hủ mỉm cười: “Dương đạo thật sự là hoạt bát.”
Đường Mộng Lam cười khan nói: “… Đúng là rất hoạt bát.”
Hai người cười hai tiếng, đồng thời dừng tươi cười, không nói thêm nữa.
—— cô mới là tiểu Dung Dung ngọt ngào đó!!!
Máy bay cất cánh ngay dưới bầu không khí xấu hổ như vậy, Dung Hủ yên lặng nhắm hai mắt lại, ở trong lòng mặc niệm một trăm lần “cái gì mình cũng không thấy cái gì mình cũng không thấy cái gì mình cũng không thấy”. Mà cùng lúc đó, đoàn phim «Tầng mây màu đen» cũng tuôn ra đội hình xa hoa thứ hai trên trang weibo của mình, lần thứ hai gây nên oanh động.
Phim còn có hai tuần liền chiếu, gió lốc tuyên truyền mạnh mẽ của «Tầng mây màu đen», chính thức đột kích!
Hết chương 53
Tần Tranh Tranh:… (không muốn nói chuyện)
Phúc oa: ngoan, nói không chừng chương tiếp theo liền có cảnh diễn của cậu  ~
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.