Bộ phim truyền hình «Tranh giành» này không phải phim thần tượng cổ trang, lại càng không phải là phim tình yêu sầu triền miên, nó là một bộ phim quyền mưu.
Triều đình kích đấu, sa trường tranh hùng, thiên hạ tranh giành.
Từ lúc bắt đầu xem bộ phim này, tất cả mọi khán giả đều chưa từng nghĩ, bộ phim này sẽ từ đầu tới đuôi không chết người. Chẳng hạn như ở tập chín, đã chết một cái tiểu tướng quân, là thân tín của Tiêu Tương, từng có cảnh diễn trong một hai tập.
Chết người rất bình thường, nói đạo lý, mỗi ngày đánh giặc, không chết người mới không bình thường.
Giống như câu thơ kia vậy: tướng quân trăm trận đành vong mạng, tráng sĩ mười năm lại khải hoàn.
Nếu là phim chiến tranh quyền mưu, vậy có người tử vong là chuyện theo lẽ đương nhiên, cái lẽ đương nhiên này bao gồm boss phản diện nam số hai tử vong, bao gồm cả thám tử địch quốc nữ số hai tử vong. Tuy rằng bây giờ bọn họ còn sống rất tốt, nhưng nếu một ngày kia bọn họ chết, khán giả tuyệt đối không kỳ quái, thậm chí có khả năng sẽ sung sướng lòng người mà nói một câu: “Chết thật tốt!”
Nhưng mà, cái lẽ đương nhiên này, tuyệt đối không bao gồm Mặc Sĩ Diêu tử vong!
[ Diêu Diêu… Lãnh cơm hộp*… Diêu Diêu… Lãnh cơm hộp… Diêu Diêu… Điều đó không có khả năng!! QAQ!!! ]
*Lãnh cơm hộp: ý nói một nhân vật trong câu chuyện biến mất hoặc vì nguyên nhân nào đó mà tử vong, xuống đài. Lúc quay phim, khi một diễn viên hết vai sẽ được lãnh thù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-van-dinh/1318624/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.