Chương trước
Chương sau
Ngày hôm nay, rất nhiều nhân viên đoàn phim đều tò mò đi đến bên cạnh Dung Hủ, hỏi quan hệ của cậu và Tần Trình. Đáp án Dung Hủ có thể cho ra chính là “bạn”. Bạn đến tham ban thực bình thường, tuy nói mọi người cảm thấy kỳ quái —— Dung Hủ thế mà lại quen biết Tần Trình? Nhưng đều không có hỏi nhiều.
«Mai phục» tiến hành quay phim rất nhanh.
Vừa mới bắt đầu, Hàn Dương Hạo còn vô cùng không phối hợp, không biết cố ý hay vô tình, luôn NG. Nhưng đến gữa buổi trưa, Lý phó đạo lại phát một kịch bản mới cho mỗi diễn viên trong đoàn phim.
Dung Hủ nhìn nội dung trong kịch bản, trong lòng hơi ngẩn ra, mà cách đó không xa, Hàn Dương Hạo dĩ nhiên phát tác: “Có ý gì? Cảnh diễn như vậy, đây là hai nam chính đi! Dựa vào cái gì sửa như vậy? Lúc ký hợp đồng, tôi là nam chính, tôi là nam chính duy nhất!”
Nói xong, Hàn Dương Hạo cầm kịch bản muốn ném xuống đất, lại nghe Trịnh đạo cười khẽ một tiếng: “Ném rồi tự nhặt lên.”
Hàn Dương Hạo trừng mắt: “Ông!”
Trịnh đạo nâng mắt liếc gã một cái, thản nhiên nói: “Kịch bản này rất tốt, Hàn Dương Hạo, cậu có ý kiến gì không?”
Nhìn dáng vẻ Trịnh đạo bình tĩnh thong dong, Hàn Dương Hạo giận run cả người. Gã vô cùng muốn bùng phát, bởi vì lần này căn bản không phải chuyện xấu của gã, là đạo diễn cố ý chém cảnh diễn của gã, bỏ thêm hơn ba trăm cảnh cho Dung Hủ, vài nhân vật khác mỗi người cũng thêm một trăm cảnh!
Cái này xem là gì?
Cảnh diễn của nam số hai và nam chính nhiều như nhau, vậy rốt cuộc ai mới là nam chính!
Nhưng mà nhìn Trịnh đạo, Hàn Dương Hạo chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, nắm chặt kịch bản trong tay. Gã vò kịch bản thành một cục, cuối cùng nặng nề vỗ bàn, xoay người rời đi, không thể nói một chữ.
Trịnh đạo còn ở phía sau gã nói: “Buổi chiều có cảnh của cậu, đừng quên trở về.”
Nghe nói như thế, Hàn Dương Hạo dừng bước lại, tức giận đến thân thể phát run. Gã không quay đầu lại rời đi, nhưng đến buổi chiều, gã lại đúng giờ trở về.
—— nhược điểm ở trong tay người khác, bất luận tính tình lớn bao nhiêu, đều phải chịu!
Cho dù có tiền thì tính sao? Có tiền cũng không thể chặn miệng tất cả mọi người, bao nhiêu người trong đoàn phim này đều đã chịu đủ Hàn Dương Hạo, nếu bọn họ thật sự liên thủ tuôn chuyện này ra, vậy đối với Hàn Dương Hạo tuyệt đối là một vết nhơ lớn tày trời, đủ để cho danh tiếng vốn có của gã trượt xuống không gượng dậy nổi.
Trong đoàn phim, đãi ngộ của Hàn Dương Hạo cực kém, phòng nghỉ riêng của gã cũng bị tước đoạt, làm phòng sinh hoạt chung cho mọi người. Giữa trưa ăn cơm chính là cơm hộp ba món một canh bình thường nhất, hậu cần còn khinh thường việc hà khắc gã, nhưng vài năm này Hàn Dương Hạo được nuôi quen, ăn tới sống không bằng chết; mà một khi gã NG, Trịnh đạo liền hoàn toàn không quản mặt mũi của gã, hung hăng răn dạy gã, mắng cho Hàn Dương Hạo vẻ mặt đỏ bừng.
Sau đó gã tận lực không NG, cố gắng đóng phim, nhưng yêu cầu của Trịnh đạo với gã lại cao đến khó tin, chỉ cần là bản thân gã diễn riêng, liền khiến cho gã lần lượt quay lại, phải diễn càng tốt.
Đối với việc này, Hàn Dương Hạo hận đến nghiến răng, không biết ở sau lưng mắng Trịnh đạo bao nhiêu lần. Nhưng Dung Hủ nhìn vào, lại khó hiểu mà nở nụ cười.
La Chấn Đào cảm khái: “Trịnh đạo gây sức ép Hàn Dương Hạo như vậy, trong lòng Hàn Dương Hạo khẳng định tức giận vô cùng.”
Dung Hủ nghe vậy, nhẹ nhàng lắc tay, cười nhạt nói: “Đây kỳ thật là một cơ hội. Đạo diễn dùng hết toàn lực yêu cầu mình, hà khắc mình, để mình lần lượt quay lại, tìm được màn ảnh tốt nhất, nếu như có thể nắm chắc cơ hội lần này, nói không chừng diễn xuất của Hàn Dương Hạo có thể có tiến bộ.”
La Chấn Đào sửng sốt, tiếp đó hắn quay đầu nhìn về phía Hàn Dương Hạo cách đó không xa mang vẻ mặt xanh mét: “… Tôi thấy Hàn Dương Hạo không nắm chắc cơ hội lần này đâu, hẳn là hắn chỉ ở trong lòng mắng Trịnh đạo đến không còn hình người.” Dừng một chút, hắn lại bổ sung: “Đại khái cũng mắng cậu đến cẩu huyết lâm đầu.”
Dung Hủ cười cười, không trả lời, cậu cúi đầu xem weibo mình, ánh mắt dừng lại ở tổng số fan “1,6 triệu”.
Trong một đêm, tăng vọt lên 600 ngàn fan!
Thành tích như vậy đặt ở trên người bất luận một minh tinh nào, đều coi là ưu tú. Số lượng fan tăng vọt như thế, đầu tiên phải quy công cho bản teaser «Mai phục» ngày hôm qua đăng lên, tuy rằng bộ phim chỉ được vị trí top tìm kiếm hạng 30, nhưng fan nhấn vào xem teaser đều tỏ vẻ vô cùng chờ mong với bộ phim chiếu tuần có giá trị sắc đẹp cao này, cũng có rất nhiều người bắt đầu follow Dung Hủ.
Mà thứ hai, thì phải quy công cho một người.
Sau khi đi vào thế giới này, mới đầu Dung Hủ quá bận rộn khôi phục thân thể, hiểu biết thế giới, sau đó cậu lại tiến vào giới giải trí. Đóng phim không phải chuyện dễ dàng cỡ nào, trong đoàn phim «Mai phục», mỗi ngày ít nhất cậu phải quay hơn mười bốn tiếng, ngoại trừ thời gian nghỉ ngơi, ăn cơm, thời gian đi ngủ tuyệt đối không vượt qua sáu giờ.
Dung Hủ đã từng xem qua weibo Tần Trình, nhưng đêm qua, là lần đầu tiên cậu follow.
Một tiểu minh tinh hạng ba đi follow Tần Trình —— chuyện này không có ai để ý.
Nhưng Tần Trình đi follow một tiểu minh tinh hạng ba —— đó quả thực là một tiếng sấm động trời!
[ Mọe ơi? Đại thần nhà tui tổng cộng chỉ follow hơn 100 người, hôm nay thế mà lại follow thêm một người! Dung Hủ này… Hình như là Mặc Sĩ trong «Tranh giành» có phải không? Cầu giải thích, đại thần và Dung Hủ là tại sao biết nhau vậy! ]
[ không phải tôi còn chưa ngủ tỉnh chớ, Dung Hủ này là ai, thế mà lại follow nhau với đại thần! Đại thần chỉ follow diễn viên từng hợp tác, hơn nữa phụ diễn cũng rất ít follow. Cậu ta thế mà lại được đại thần follow nha, thế giới này thiệt ảo lòi! ]
[2333333 bản mạng nhà tôi với nam thần mới của tôi thế mà lại follow nhau!!! ]
[ ngao ngao ngao ngao đại thần follow đêm qua, chẳng lẽ nói đại thần cũng nhìn thấy teaser «Mai phục»? Thật sự rất ư xinh đẹp, màn ảnh của Dung Dung nhà tui tuy rằng chỉ có vài giây, nhưng mà ngầu lật! Không nghĩ tới đại thần cũng chú ý đến, tui phải ôm chặt Dung Dung nhà tui, Dung Dung là của mình tui, dù là đại thần tui cũng không cho XDDD]
Trên weibo, fan Tần Trình có hơn ba trăm triệu.
Trong ba trăm triệu người này, giả thiết có một phần mười số người phát hiện Tần Trình mới follow, lại có một phần mười số người nguyện ý đi follow Dung Hủ, vậy chính là ba triệu người! Thực rõ ràng, cũng không có nhiều người đi follow Dung Hủ như vậy, nhưng trong số liệu phân tích hậu trường weibo lại rõ ràng biểu hiện, có ít nhất hai trăm ngàn fan, là từ trang của Tần Trình nhấn vào trang của Dung Hủ.
Nhìn số lượng fan ngày càng tăng vọt, Dung Hủ suy tư một khắc, đăng lên một cái weibo.
[ Dung Hủ: cơm trưa hôm nay, cải trắng ăn thật ngon ~ {ảnh}]
Đăng cái weibo này xong, Dung Hủ liền buông di động, đứng dậy đi quay cảnh diễn của mình.
Ở trong giới, có một vài minh tinh đem weibo của mình giao cho người đại diện hoặc là trợ lý, để đội tuyên truyền đến xử lý. Như vậy có thể đắp nặn hình tượng cho mình, phòng ngừa minh tinh lên tiếng sai lầm, là lựa chọn vô cùng lý trí. Nhưng Dung Hủ lại không thích như vậy.
La Chấn Đào cũng có hỏi qua Dung Hủ, có cần hắn hỗ trợ quản lý weibo hay không, nhưng Dung Hủ lại kiên định cự tuyệt.
Thời đại mới có rất nhiều phương thức để minh tinh với fan giao lưu, weibo, diễn đàn, live stream… Những thứ đó là cầu nối để cậu có thể giao lưu với fan, cậu cũng không muốn đơn thuần đi đóng phim, cũng muốn nói chuyện thêm với fan.
Vì thế sau khi đăng cái weibo này, Dung Hủ thành thành thật thật đóng phim, rất nhanh liền quên chuyện đăng weibo. Mà cậu tự nhiên cũng không biết, ảnh chụp trong cái weibo này vừa lúc lộ ra một bàn tay cậu! Ngón tay thon dài, trắng nõn như ngọc, khớp xương hơi hơi nhô ra, cũng không cảm thấy gầy trơ, ngược lại gọn gàng giản đơn, xinh đẹp đến độ khiến người ta líu lưỡi.
[ một cây cải trắng thiệt bự bự… cánh tay kia thiệt dễ dễ nhìn! ]
[ cải trắng không tồi… cánh tay kia dễ dễ nhìn! ]
[ cơm trưa thật đơn giản… cánh tay kia dễ dễ nhìn! ]
[ này LS (lầu trên) có phải mấy người lệch lầu rồi không, Dung Dung nói rõ ràng là cơm trưa, sao mấy người chỉ nhìn đến… A a a a a a a a! Cánh tay kia dễ dễ nhìn! Liếm liếm liếm liếm, sao lại dễ nhìn cỡ đó!!! ]
[QAQ tay một người con trai, dài hơn tui, thon hơn tui, trắng hơn tui, dễ nhìn hơn tui! Tui không cần sống nữa! ]
[ ha ha, bộ dạng Dung Dung còn đẹp hơn tui nè, tui cũng chưa nói gì đâu _(:з” ∠)_]
Nhóm fan liếm bình hằng ngày lần thứ hai bắt đầu, cải trắng gì đó, mới không có dễ nhìn như tay wuli Dung Dung đâu! Tay nhỏ bé trắng thế nộn thế, nếu có thể sờ sờ… Ngao ngao ngao ngao, máu mũi sắp rớt xuống rồi!!!
Thành phố B, sân bay thủ đô.
Mới vừa xuống máy bay, người đàn ông thanh lãng tuấn tú cùng với người đại diện nhà mình đi vào lối đi VIP, hắn cúi đầu nhìn weibo, ngón tay hoạt động rất nhanh. Khi chợt thấy một tấm ảnh chụp, bước chân của hắn đột nhiên dừng lại, hai mắt hơi hơi trợn to, theo bản năng nuốt nước miếng một cái, hầu kết gợi cảm nhẹ nhàng động đậy.
Từ Tấn đi được ba thước, mới phát hiện bên cạnh lại không bóng người. Hắn ta quay đầu nhìn, nhất thời không còn lời gì để nói: “Cái gì mà đẹp dữ vậy?” Nói xong, Từ Tấn đã đi tới, muốn xem rốt cuộc là cái gì.
Nhưng mà trong nháy mắt ngay khi hắn ta sắp nhìn thấy màn hình di động, Tần Trình lẹ làng tắt weibo đi.
Từ Tấn: “…”
Tần Trình rũ mắt, thản nhiên quét mắt nhìn hắn ta một cái, giọng điệu bình tĩnh nói: “Không cho anh xem.”
Từ Tấn: “!!!”
Nói giống như hắn muốn xem vậy, hắn mới không muốn xem có được không!!!
Hai người tiếp tục đi ra ngoài, mặc một cái áo gió màu đen, bóng dáng thon dài cao ngất của Tần Trình phản chiếu trên cửa sổ sát đất cực lớn của sân bay. Cho dù bị kính râm rộng lớn che đi hơn phân nửa khuôn mặt, hắn vẫn yên lặng thanh lãnh đến độ khiến người ta cảm thấy khó có thể thân cận như trước, giống như trên đời này không có gì có thể làm cho hắn động dung.
Tựa như Hạ Mộ Nhan đã nói: cái người Tần Trình này, đời này chỉ sợ không tìm được người mình thích.
Khi đi đến bãi đỗ xe, Từ Tấn lấy xe, xe mới vừa khởi động, hắn ta chợt nhớ tới một chuyện: “Cậu với Dung Hủ là tại sao quen biết? Trước đó không nghe cậu nói, lần trước cậu bảo tôi đi ký với cậu ta tôi đã cảm thấy kỳ quái, hiện tại cậu lại còn đi tham ban cậu ta. Cậu với cậu ta là quan hệ như thế nào?”
Làm người đại diện, Từ Tấn cũng phải quan hệ với bạn bè mà nghệ nhân nhà mình kết giao một chút.
Tần Trình ngồi ở chỗ ngồi phía sau, không biết lúc nào lại cầm di động lên, ánh mắt nhìn chằm chằm màn hình di động. Từ Tấn đoán không ra hắn đang nhìn cái gì, lại hỏi một lần, Tần Trình giống như vừa mới nghe được, lúc này mới nâng tầm mắt, trấn định nói: “Mẹ tôi với mẹ cậu ấy là bạn thân, bà ấy bảo tôi quan tâm Dung Hủ một chút.”
Từ Tấn vui đùa: “A, vậy hả, tôi còn tưởng rằng cậu có suy nghĩ gì không thể cho ai biết với cậu ta đó chứ, ha ha!”
Tần Trình: “…”
Trong thành điện ảnh Tượng sơn xa xôi, đoàn phim «Mai phục».
Dung Hủ vừa mới nghỉ ngơi xong, bỗng nhiên liền hắt hơi một cái. La Chấn Đào kinh ngạc nhìn cậu: “Hình như cuối tuần quả thật hạ nhiệt độ, nhưng nhiệt độ vẫn còn rất cao. Tiểu Hủ, cậu có cần chuẩn bị chút thuốc cảm giúp cậu không? Nếu mà bị bệnh, sẽ liên lụy tiến độ đoàn phim.”
Dung Hủ lắc đầu, đưa tay nhẹ nhàng xoa xoa mũi: “Không sao, không phải là cảm, đại khái có người ở sau lưng nói em.”
La Chấn Đào ha ha mỉm cười: “Nói cậu hả? Vậy nhất định là Hàn Dương Hạo.”
Dung Hủ nghe vậy cười khẽ.
Rất nhanh, liền tới một cảnh quay cuối cùng ngày hôm nay.
Nữ chính Lương Linh Tuệ đã lập gia đình với Hoắc Hi, nhưng mà đêm hôm đó Hoắc Hi lại không có đến tân phòng của bọn họ. Lương Linh Tuệ khẩn trương sợ hãi cả đêm, ngày hôm sau mới biết được, thiếu soái nghỉ ngơi trong phòng ngủ của mình, căn bản không có tới nơi này.
Mà hôn sau, bọn họ cũng chậm chạp không có viên phòng. Đại soái muốn răn dạy Hoắc Hi, nhưng người vợ này vốn chính là đại soái buộc Hoắc Hi cưới, cho nên ông không cách nào mệnh lệnh cho đứa con trai mình khó có thể khống chế này nữa.
Tuy rằng hôn nhân này hữu danh vô thực, nhưng Lương Linh Tuệ dĩ nhiên là thiếu soái phu nhân Bình thành. Vốn dĩ cô muốn phủi sạch quan hệ với Bạch Minh Đức, nhưng lần lượt “ngẫu nhiên” gặp gỡ bất ngờ, làm cho cô vẫn không nhịn được động lòng với người đàn ông ôn hòa cơ trí này, vì thế trong loại quan hệ như gần như xa đó, Lương Linh Tuệ giúp đỡ Bạch Minh Đức, chậm rãi lấy được tín nhiệm của Hoắc Hi.
Hoắc Hi có tín nhiệm Bạch Minh Đức hay không, điểm này ngay cả chính Bạch Minh Đức cũng không biết, nhưng chỉ cần biết rằng, Bạch Minh Đức được Hoắc Hi một tay đề bạt, quan thăng ba cấp, chậm rãi trở thành quan quân trung tâm của quân phiệt Hoắc gia.
Mà cảnh này, là quay Lương Linh Tuệ lại gặp mặt Bạch Minh Đức, cô mới vừa trở lại nhà, vốn tưởng rằng Hoắc Hi không ở nhà, lại không nghĩ rằng, vừa lúc ở trong sân đụng phải hắn.
Một màn này lấy cảnh hoàng hôn, ánh chiều tà hôm nay lưu luyến tốt đẹp, tịch dương vạn trượng, màu sắc nhu hòa ấm áp khiến cho người dù có lạnh băng hơn nữa cũng nhịn không được say lòng, cũng thích hợp nhất để… biểu hiện tình cảm chôn sâu dưới đáy lòng Hoắc Hi.
Hết chương 19
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.