CHƯƠNG 52
Dương quang sáng lạn, chiếu lên trên người,cho dù mùa đông trời mưa, cũng sẽ không làm cho người talạnh run.
Điều này làm Lạc Khâu Bạch đã quen với thời tiết ẩm ướt âm hàn ở S thị cảm thấy thực thoải mái, hắn luôn luôn chán ghét trời mưa, thời tiết sáng sủa làm người ta nhiệt tình mười phần.
Hắn đẩy nôi sơ sinh đi dạo trong công viên, chung quanh hoa cỏ đều xanh, trên trời bay mấy đóa mây trắng, tiểu tử kia vẻ mặt ngạc nhiên nhìn không trung, miệng phát ra y y nha nha.
Lạc Khâu Bạch cầm nhạc phổ, cố gắng đọc, miệng còn ngân nga giai điệu như có như không, nghe thấy thanh âm nhi tử, hắn cúi đầu xoa xoa khuôn mặt tròn vo của tiểu tử kia, “Lạc Đoàn Đoàn, con lại nhìn thấy gì ?”
“Nha… Y nha…”
Tiểu tử kia mỗi lần nghe được thanh âm của ba ba đều sẽ có phản ứng, tuy rằng bé mới có ba tháng, nhưng đã có thể nhận thức ai là người một nhà, thế cho nên mỗi lần nhìn thấy mặt ba ba, nó đều sẽ vô ý thức phát ra chút ý tứ hàm xúc không rõ, khuôn mặt nhỏ nhắn còn lộ ra tươi cười, tựa hồ đáp lại ba ba.
Lạc Khâu Bạch theo ánh mắt của bé nhìn lên trời, nhìn thấy mấy đám mấy trắng tròn xoe, nhịn không được cười đùa nhi tử, “Con không thấy được mình nên mới cao hứng như thế?”
Hắn vươn tay chỉ lên trời, “Nhìn thấy đám mây kia sao? Bộ dạng con chính là cái dạng này, tròn trịa, như cái nắm.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-chi-danh-khi-lo-dinh/3063366/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.