CHƯƠNG 33
Kỳ Phong một đêm không ngủ, Lạc Khâu Bạch bên cạnh tắm xong liền nằm xuống, nghiêng người đưa lưng về phía y, cả một đêm đều không có đổi tư thế, vẫn không nhúc nhích, dị thường an tĩnh.
Hai người đồng sàng dị mộng, trong phòng ngủ không khí có chút áp lực.
Không biết cái gì, Kỳ Phong mơ mơ màng màng đang ngủ, sáng sớm hôm sau, khi ánh mặt trời chiếu xuống, y cảm giác ngực một trận khó chịu, ở trongchăn như có cái gì chui tới chui lui, làm cho y không ngủ được, mở mắt nhập nhèm buồn ngủ, vừa nhấc đầu nhìn thấy khuôn mặt béo ú của con mèo.
Tiểu tử nằm trên ngực y phát hiện y tỉnh, cao hứng mà lắc lắc cái đuôi, Miêu Miêu kêu hai tiếng, dùng chân chạm vào nút áo y.
Kỳ Phong quay đầu đi, người bên cạnh đã trống không, một bàn tay xách tiểu miêu, y mặt không đổi sắc hỏi han, “Mẹ mày đâu?”
“Miêu nha?” Tiểu miêu nghiêng đầu, liếm liếm móng vuốt không biết y đang nói cái gì.
“Dưỡng mày cũng không biết có ích lợi gì.”Kỳ Phong liếc mắt một cái, vừa nghĩ tới chuyện tối ngày hôm qua, sắc mặt càng tệ, tùy tay mặc áo sơmi, mang theo tiểu tử kia đi xuống lầu.
Dưới lầu an tĩnh, một người cũng không có.
Trên bàn để bánh chẻo chiênvà sữa, trên ghếđã chuẩn bị tây trang và cà vạt, bên cạnh có để tờ giấy【 Lần này có bánh chẻo anh thích ăn với lại tôm đã bóc vỏ, bất quá nhớ rõ hâm nóng rồi hãy ăn, tôi đi quay phim,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-chi-danh-khi-lo-dinh/3063327/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.