CHƯƠNG 7
Vô tri vô giác, nửa mê nửa tỉnh bị gây sức ép một đêm, Lạc Khâu Bạch rời giường, lộ ra đôi mắt cú mèo.
Suốt một đêm, khuôn mặt của Kỳ Phong không ngừng xuất hiện trong đầu, cường ngạnh cầm cổ tay của hắn mà lặp đi lặp lại: ” Tôi cho em ba ngày suy nghĩ, một là em lựa chọn chủ động ký tên gả cho tôi, hoặc để cho tôi bức em ký tên gả cho tôi, chọn một trong hai.”
Ánh mắt quá mức sắc bén lãnh đạm, tuy rằng anh tuấn, suy nghĩ nhiều làm cho Lạc Khâu Bạch ăn không vô, hắn xốc lên chăn rời giường, vặn cổ, liếc mắt một cái thấy được trên bàn kia chiếc nhẫn người nam nhân đưa, ăn điểm tâm khẩu vị cũng mất.
Hắn cũng không tín Kỳ Phong thật sự có chân tình thực lòng gì với hắn, làm như vậy đơn giản là cố ý vui đùa thôi, hoặc là mặt dày mày dạn ra oai một chút, Kỳ công tử khẩu vị cũng thật độc đáo, Lý Thiên Kỳ bề ngoài xuất sắc “Cỏ non”thì không cần, lại đi gặm “Rau dại”như mình.
Kẻ có tiền, khẩu vị khó trách có chút kỳ ba, cái này có vẻ đúng.
Lạc Khâu Bạch nhếch khóe miệng, gặm miếng bánh mì, đem nhẫn nhét vào túi áo khoác, tóc cũng lười chải, trực tiếp đi ra khỏi nhà.
Tập đoàn tài chính Côn Luân nổi danh, mà hắn chỉ là một diễn viên nhỏ trong giới giải trí đều như sấm bên tai, gặp phải người như vậy đã định trước không có cái gì tốt, nhưng hắn còn không sợ, dù sao hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-tinh-chi-danh-khi-lo-dinh/3063278/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.