*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Dù đối với Khâu Thiên, lần xử phạt tương đối nghiêm trọng này khá là đáng tiếc, nhưng với Kim Đa Bảo, đây lại như một kì nghỉ lễ, không chỉ có thể gặp bạn trai mỗi ngày, mà trừ những lúc thỉnh thoảng đến sân vận động của trường học đá bóng với học sinh, thời gian còn lại Khâu Thiên đều dùng để đưa đón cô đi làm, hoặc dẫn cô tới nhà mình ăn cơm, sau đó qua nhà cô xem ti vi nói chuyện phiếm.
Trong khoảng thời gian đó cũng thử làm vài cuộc giao lưu tình cảm có chiều sâu, ở trên giường nói chuyện nhân sinh triết học này nọ, nhưng lần này anh không còn mất thể diện nữa, đổi lại, Kim Đa Bảo mới là người sát phong cảnh, cứ liên tục hỏi “Xong chưa”. Cô không cố tình làm người khác phật ý, nhưng thật sự cô thấy không thoải mái lắm, anh có thể phát huy sức chịu đựng bền bỉ với ưu thế về thể lực của một vận động viên, nhưng cô chỉ là con cọp giấy chẳng chịu rèn luyện thân thể, sắp bị anh nắn bóp thành một cục giấy. Anh vẫn bừng bừng khí thế, còn Kim Đa Bảo đã mệt muốn xỉu, chỉ mong mau kết thúc. Vì vậy, cuối cùng hai người vẫn không thể kết thúc cùng một lúc, có kẻ ăn không đủ no, có người lại ăn không tiêu.
Hai người mặc quần áo tử tế, ngồi đối mặt nhau, cả hai đều cảm thấy lí luận tồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/3198059/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.