Náo loạn với Khâu Thiên một trận, Kim Đa Bảo cũng không còn lo lắng xấu hổ nữa. Mở TV của khách sạn, tìm một vòng, cuối cùng quyết định dừng lại ở kênh kịch truyền hình nhàm chán, đây là bộ phim mà cô và Tiểu Vân thỉnh thoảng xem ở nhà, hơn một trăm tập, bây giờ chiếu lại từ tập thứ hai thứ ba, có thể dùng để giết thời gian.
Khâu Thiên ngồi dựa vào đầu giường, vỗ vỗ vị trí bên cạnh, gọi Kim Đa Bảo sang ngồi.
Kim Đa Bảo vừa bò qua, Khâu Thiên liền giơ tay khoác lên vai cô, siết cô vào lòng rất tự nhiên, tự nhiên đến mức làm Kim Đa Bảo đỏ mặt.
Cô lén ngẩn đầu nhìn anh, mắt anh vẫn nhìn ti vi, nhẹ giọng bỏ xuống một câu, “Anh dễ nhìn như vậy sao?”
“Ừ.” Kim Đa Bảo quay đầu sang chỗ khác, sau đó lại ngẩng đầu, nhìn cằm anh cười hì hì.
Anh không để ý tới cô, để mặc cô nhìn mình trắng trợn, giữ nguyên trạng thái ung dung xem tình tiết của bộ phim.
“Chỗ đây của anh có một hạt mụn nhỏ này.” Kim Đa Bảo giơ tay sờ sờ cằm anh.
“Ừm, tuổi dậy thì mà.”
Giọng anh hờ hững, đánh ngáp một cái, Kim Đa Bảo bị anh ám chỉ “già” hai ba lần nên rất buồn bực, thu tay về, khoanh tay trước ngực, dùng vẻ mặt nghiêm khắc như thầy chủ nhiệm để xem ti vi, chỉ là cô chẳng xem được diễn biến gì cả.
Khâu Thiên có cảm giác cô đang tức giận, rủ mắt xuống nhìn cô, càng nhìn càng cảm thấy cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/3198038/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.