*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Kim Đa Bảo thức dậy sớm hơn bình thường nửa tiếng, tuy tối hôm qua về nhà lăn qua lộn lại đến nửa đêm, cũng nằm mơ rất nhiều thứ, nhưng sáng sớm cô vẫn thấy khá tỉnh táo.
Cô nhìn tủ quần áo giản dị của mình, nhìn một hồi thì thấy không ưng lắm, cô có cảm giác bộ nào mình cũng từng bận trước mặt Khâu Thiên, sau đó bỗng lóe lên suy nghĩ: “Mình thiếu đồ rồi”. Lần cuối cô có loại suy nghĩ cao cấp này là vào năm nhất đại học, lúc đó cô nhập học ở cơ sở phụ, học cùng với sinh viên khoa mỹ thuật, âm nhạc, điện ảnh. Nhìn những học sinh ăn bận độc đáo trước mặt, cô luôn có cảm giác họ là người ngoài hành tinh. Nào ngờ sau khi vào học, những học sinh đã vượt kì thi đại học đó lại bị các giảng viên chế nhạo: “Vừa nhìn là biết các anh chị được tuyển sinh vào hệ phổ cập, ăn mặc quá “giản dị” rồi.”
Khi đó vốn hoảng sợ tưởng mình mới là “người ngoài hành tinh”, Kim Đa Bảo đã tốn không ít thời gian để mua quần áo, kết quả quần áo còn chưa kịp mặc được phân nửa, cô đã được chuyển từ cơ sở phụ lên cơ sở chính, phát hiện những sinh viên ở đây ăn bận rất giản dị. Vì vậy những bộ quần áo đó cũng bị xếp xó, sau đó được quyên góp từ thiện.
Cô thực sự không muốn để Khâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/3198025/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.