*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Blue
Ăn cơm xong, không đợi Kim Đa Bảo nghĩ thêm đề tài gì, nhà đối diện đã vang lên tiếng mở chìa khóa, cô thở phào nhẹ nhõm, dùng chất giọng nhẹ nhàng nói với Khâu Thiên: “Ba mẹ cậu về rồi.”
Khâu Thiên đứng dậy, chậm rãi đi ngang qua người Kim Đa Bảo, hướng về phía cánh cửa vẫn đang mở rộng. Nhưng đi được mấy bước lại vòng trở lại, anh ta đứng trước mặt Kim Đa Bảo, từ từ tới gần cô, gương mặt điển trai dần phóng to trước mắt Kim Đa Bảo. Cô giật mình, không tự chủ được lùi ra sau. Anh ta giơ tay lên, khẽ đụng vào đầu cô, nhặt một chùm lông tơ nho nhỏ màu trắng, cũng không biết là rơi từ vật gì ra ngoài, càng không biết tại sao lại ở trên đầu cô. Khâu Thiên chìa tay ra, để cô nhìn chùm lông, cười, “Là ngốc mao* hả?”
(Ngốc mao: sợi tóc dư hay mọc trên đầu các nhân vật hoạt hình. Hình minh họa xem bên dưới)
Kim Đa Bảo lui ra sau một bước, gót chân đụng ngã cây dù màu đen dựng bên tường, làm vang lên một tiếng “bộp”.
Khâu Thiên nói “Tạm biệt”, khẽ nắm tay rồi rời đi, Kim Đa Bảo đi theo sau, vội vã đóng cửa lại. Cô thở phào nhẹ nhõm, sau đó lại không khỏi có chút nóng mặt, vừa rồi anh ta cách cô rất gần, làm cô cảm thấy hơi khó thở, giống như… giống như đang trêu ghẹo cô?
Ngoài cửa, ba mẹ Khâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-quyet-dinh-vay-nhe/114282/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.