“Anh chỉ giỏi uy hiếp tôi thôi. Có ngon… có ngon anh giết tôi ngay bây giờ đi. Tôi còn cảm tạ anh nữa đấy.” Đúng thật, cô không nuối tiếc gì đâu. Kể cả đứa con của mình, cô sống nó sống, cô chết nó chết. Chết chung là một sự giải thoát, sống chung cũng chưa chắc là hạnh phúc.
Trần Tình điên lắm! Hắn không thể làm vậy được, nên chỉ đành hôn cắn mạnh hơn, mục đích là muốn cô sợ hãi mà xin tha. Quả nhiên, lúc này Gia Hân đã hoảng loạn lắm rồi. Cô sắp bị hắn bức đến đường cùng, quần áo cũng sắp bị lột sạch rồi. Cả người Gia Hân run lên bần bật, cái bụng nhỏ khi sáng còn khỏe mạnh bất giác đau âm ỉ. Gia Hân sợ hãi hét:
“Á… đau… đau quá! Bụng của tôi, bụng của tôi… đau!” Cô kêu đau một cách thống khổ, từ ngữ cũng đã loạn lên hết.
Trong cơn điên, Trần Tình bị kéo trở về, sắc mặt tái nhợt, sượng đi rất lâu. Càng lúc cơn đau càng quằn quại hơn, chứng kiến điều này khiến hắn luống cuống. Đợt một lúc lâu chỉ thấy Trần Tình đứng hình không nhúc nhích, cô nén đau đớn, thều thào nói:
“Bác… bác sĩ, gọi bác sĩ.”
Tiếng nói đứt quãng của Gia Hân đánh thức hắn khỏi sự điên cuồng trước mắt. Cơn mê muội được dẫn đường Trần Tình nhanh chóng hoàn hồn, kinh hô:
“Bác sĩ, gọi bác sĩ của tôi đến đây. À không… chuẩn bị xe đến bệnh viện.” Hắn quên mất, bác sĩ riêng của mình không chuyên khoa sản nên đành chọn cách xa xôi nhất là đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-ngo-da-thanh/3479764/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.