Mạc Tiếu Bạch hơi sửng sốt, không biết nên cười hay nên giận. Đến lúc nào rồi, đang ở đầu ngọn giáo thế này mà tên kia chỉ suy nghĩ đến việc nghỉ với ngủ, đúng là đồ không não.
"Thế nào, cậu chấp nhận ngủ cùng tới trên một cái giường lớn à?” Sở Thần lộ ra cái vẻ mặt bỉ ổi.
"..." Mạc Tiếu Bạch hết chỗ nói, mặc kệ cậu ta, đẩy cửa ra. Tăng Lam cùng bà ngoại tán nói chuyện lâu như vậy, không biết đã biến thành tình huống nào rồi.
Sở Thần đuổi theo anh ra khỏi phòng, miệng còn không ngừng "Ôi, cậu đợi tôi một chút, chúng ta phải bàn bạc đối sách một chút.”
Mạc Tiếu Bạch đi thẳng đến đầu cầu thang, vừa mới bước một bước thì gặp ngay phải Cao Hưng.
"Mạc tổng, đi vội như vậy chắc là đi tìm Lam Lam à?" Bây giờ Cao Hưng cười, cái cười có vẻ có thâm ý.
"Ừ, Happy ca nhìn thấy vợ tôi chứ?” Mạc Tiếu Bạch lập tức đổi thành bộ mặt tươi cười.
"Lam Lam lúc nãy cùng mẹ tôi đi ra ngoài, muốn đi siêu thị mua chút đồ ăn, buổi tối muốn nấu cơm cho bà ngoại.” Cao Hưng vui vẻ càng rêu rao.
Mạc Tiếu Bạch dừng bước chân, Sở Thần sau lưng cũng bước đến, vội vàng hỏi: “Thế Quý Thù đâu?”
"Quý Thù hình như nói là muốn đi bộ ở bờ biển.” Cao Hưng nhìn ra cửa sổ nói.
Sở Thần hai mắt lập tức sáng lên, vỗ vỗ vai Mạc Tiếu Bạch, “ Người anh em, tôi đi trước!”
Mạc Tiếu Bạch nhìn qua bóng lưng hấp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lua-hon-ngoan-muc/2896636/chuong-42-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.