Dịch giả: xiaofang
Hiệu đính: Phi Yến Nhược Lam
Anh đã nhịn lâu như vậy, nằm gai nếm mật cũng đã nếm đủ rồi. Hiện tại cuối cùng anh cũng được như ý nguyện, nếu không phải Tằng Lam dùng sức vỗ mạnh vào lưng anh, anh còn muốn tiếp tục hôn nữa. Nhìn cô vừa kinh ngạc vừa ngượng ngùng thở gấp, anh đắc ý cười nói:
“Đây chính là bài học cho em, sau này còn phạm quy nữa thì xem anh ăn em thế nào.”
Dù sao thì Tằng Lam cũng đã nằm trong tay anh, giống như một con vịt đã nấu chín, ngoại trừ bị anh ăn ra thì vẫn là bị anh ăn.
Tằng Lam nhìn dáng vẻ dương dương tự đắc của anh, chân mày chau lại, nhưng cũng không nói gì. Cô cảm thấy dường như anh đã biến thành người khác, có gì đó không giống trước. Nhưng suy nghĩ lại thì có thể đây mới là dáng vẻ vốn có của anh.
Cho đến ngày hôm sau, một câu nói của Quý Thù đã đánh thức cô:
“Tự sa vào lưới, dê vào miệng cọp, Tằng Lam, giờ tớ mới phát hiện cậu ngốc đến vậy!”
“Ý cậu là tớ đã mắc bẫy của anh ta?” Tằng Lam nghi ngờ.
“Còn chưa rõ ràng sao? Tên đó đúng là cao tay mà, tớ thật sự phục sát đất rồi! Cái gì là lấy lui làm tiến, thí chốt cứu xe, xem như tớ đã thấy rõ, người đàn ông này giả làm cừu non mai phục bên cạnh cậu lâu như thế, vừa nắm được cơ hội thì lập tức trở quẻ thành sói. Tằng Lam cậu thảm rồi, lần này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lua-hon-ngoan-muc/2896597/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.