Dịch giả: xiaofang
Hiệu đính: Phi Yến Nhược Lam
Câu nói hiện tại của Dương Mâu chính là đòn chí mạng dành cho Tằng Lam. Cô đột nhiên cảm thấy đây là ngày thảm hại nhất trong suốt hai mươi tám năm cô đã sống. Cô nhìn người đàn ông đã từng dịu dàng kiên định trước mắt, không dám tin rằng thì ra anh cũng có một mặt dữ tợn như thế. Bắt đầu thay đổi từ khi nào? Anh ở trong lòng cô từ người con trai thật thà mặc áo sơ mi kẻ sọc thành một người đàn ông nịnh hót, miệng hùm gan sứa. Cô không dám tin rằng người đàn ông này đã từng nói yêu cô thật ngọt ngào.
“Tằng Lam, anh biết anh nói những lời này rất đả kích em, nhưng anh đã nghĩ rất lâu, vẫn luôn muốn nói với em nhưng không cách nào mở miệng, hôm nay đều đem những lời này nói ra, anh cũng không cần phải nhẫn nhịn nữa. Tằng Lam, em nói cho anh biết, có phải em trước nay chưa từng yêu anh? Em tìm anh làm bạn trai, chẳng qua em chỉ tùy tiện chọn trong vô số những người theo đuổi em, người trông thật thà và nghe lời nhất. Em cảm thấy em chỉ cần hi sinh một chút cho anh chính là ơn lớn bằng trời, anh nên cảm kích mà trung thành với em, vạn chết không từ. Thật ra em chỉ là một nữ vương ích kỷ, em chỉ yêu bản thân mình.”
Lúc này cô mới phát hiện thì ra Dương Mâu có tài ăn nói đến thế. Anh nói không sai, cô đúng là xem nhẹ anh. Ánh mắt vẫn nhìn thẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cu-lua-hon-ngoan-muc/2896589/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.